Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2009

TRÁNH THẬT XA SẢN THỰC PHẨM TRUNG CỘNG & VIỆT CỘNG - THƯ BBT


NGUYỄN THÙY DUNG

BẢN TIN CẬP NHẬT 3
Tháng 10, 2009

***************


Chiều chiều mắt hướng biển xa
Trông vời cố quốc quê nhà Việt Nam
Đọa đày bởi lũ Cộng gian
Non sông gấm vóc điêu tàn người ơi !



ĐỌC & SUY GẪM ! PHẢI LÀM GÌ ĐỂ THAY ĐỔI SỐ PHẬN MÌNH VÀ DÂN TỘC HIỆN TẠI, TƯƠNG LAI ???


ĐỪNG NGHE NHỮNG GÌ CỘNG SẢN NÓI,
HÃY NHÌN KỸ NHỮNG GÌ CỘNG SẢN LÀM !


CHẾ ĐỘ CỘNG SẢN PHẢI BỊ LOẠI BỎ, KHÔNG THỂ ĐỐI THOẠI !


XÓA BỎ ĐỘC TÀI TOÀN TRỊ CỘNG SẢN HÔM NAY
GIÚP THĂNG TIẾN VIỆT NAM TỰ DO NGÀY MAI


TOÀN DÂN ĐOÀN KẾT VÙNG LÊN XÓA BỎ ĐỘC TÀI CỘNG SẢN


TƯỞNG NIỆM NẠN NHÂN CỘNG SẢN: “Chế độ cộng sản vẫn tiếp tục gieo rắc tội ác trên đất nước VN. Đẩy lùi tội ác cộng sản ra khỏi quê hương là bổn phận của tất cả chúng ta, Những ai còn mơ hồ về cộng sản, rồi có ngày sẽ vỡ mộng, trả giá cho sự ngây thơ và sẽ không còn cơ hội hối hận.”


DÂN TỘC VÙNG LÊN CHỐNG BẠO QUYỀN VIỆT GIAN CỘNG SẢN !

******************************

KÍNH NHỜ QÚY CỤ, QÚY BÁC, ÔNG BÀ, CÔ CHÚ, ANH CHỊ
PHỔ BIẾN RỘNG RÃI BTCN NẦY ĐẾN TẤT CẢ MỌI NGƯỜI DÂN
NGUYỄN THÙY DUNG XIN CÁM ƠN TOÀN THỂ QÚY VỊ

EM THÀNH THỰC XIN LỖI KHÔNG THỂ TIẾP CHUYỆN ANH/CHỊ
MUỐN LIÊN LẠC QUA "CHAT" TỪNG NGƯỜI MỘT
VÌ EM QUÁ BẬN:
gởi hàng chục ngàn emails mỗi ngày.
ANH/CHỊ THÔNG CẢM CHO EM NHÉ!

XIN ANH/CHỊ VUI LÒNG LIÊN LẠC VỚI EM QUA "EMAIL",
CÁM ƠN ANH/CHỊ NHIỀU LẮM.



*************************



Thư BBT http://www.vietnamngaymai.blogspot.com

TẨY CHAY HÀNG HÓA TRUNG CỘNG VÀ VIỆT CỘNG: BẨN THỈU, ĐỘC HẠI và NHIỄM PHÓNG XẠ

Kính anh chị:

Kỳ vừa qua em đã gởi đến anh chị và đồng bào trong và ngoài nước LỜI BÁO ĐỘNG về các sản-thực phẩm độc hại của Trung Cộng (và của Việt cộng nữa) nhưng nội dung bản tin chỉ đề cập đến những hành xử bạo ngược của cộng phỉ với đồng bào quốc nội và một cái tát vào bộ mặt nham nhở phỉ quyền Ba Đình của Ủy Ban trao giải Nhân quyền Hellman/Hammett khi cơ quan nầy quyết định trao giải Nhân quyền cho 6 nhà báo đang tích cực đóng góp cho tiến trình dân chủ Việt Nam và đang bị Việt cộng hãm hại tù đày. Đó là lời báo động trước cho nội dung BTCN kỳ này.

Thật vậy, hưởng ứng lời kêu gọi “Tẩy chay hàng hóa Trung cộng” của Đại lão Hòa Thượng Thích Quảng Độ, GHPGVNTN, em xin gởi đến anh chị một số thông tin về các loại sản phẩm và thực phẩm nguy hại sản xuất tại Trung cộng xuất cảng ra khắp thế giới. Những thông tin nầy một số qúy anh chị đã biết (và đã đề phòng,) nhưng cũng còn vô số người khác chưa biết hay có biết cũng chỉ lờ mờ, lơ là, không quan tâm vấn đề. Vì vậy, em thấy có bổn phận nhắc nhở lưu ý qúy vị đó. Coi thường các sản thực phẩm độc hại của các xứ cộng sản Hoa Việt là coi thường sinh mạng của chính mình và người thân. Chờ cho đến khi hậu quả không hay xẩy ra thì đã quá muộn như chúng ta đã từng coi thường cộng sản trước đây ở miền Nam trước năm 1975.

Mặt khác, việc tẩy chay hàng hóa, sản thực phẩm chế tạo tại Hoa lục không những chỉ vì Trung cộng là kẻ thù truyền kiếp của Việt Nam trong quá khứ xâm lăng, hiện tại cướp đất, cướp đảo (Hoàng sa, Trường sa,) lấn biển, xâm chiếm cao nguyên và phá hoại môi sinh và sức khỏe con người và loài vật, với sự tiếp tay của bè lũ nô lệ bạo quyền Hà Nội, mà chính vì các loại sản thực phẩm của chúng gây nguy hại trầm trọng cho sức khỏe và môi sinh. Chúng bốc lột sức lao động của người dân trong nước, thực hiện tiến trình sản xuất cẩu thả một cách cố tình để làm ra những sản-thực phẩm giá rẽ nhưng vô cùng độc hại rồi tung ra khắp thế giới cạnh tranh bất chánh và đầu độc mọi người. Mọi thứ hàng hóa làm tại Trung cộng (và đừng quên, cả Việt cộng nữa,) từ thực phẩm, trang phục, đến tất cả mọi sản phẩm và nguyên vật liệu tiêu thụ, không có một thứ nào mà khi thử nghiệm không chứa đầy các hóa chất độc hại và ngay cả nhiểm phóng xạ.

Trong số thông tin nói trên, có bài nói về loại vách tiền chế bằng bột thạch cao (drywall) của Trung cộng chứa nhiều hóa chất độc hại, mùi hôi lưu huỳnh nồng nặc như mùi xác chết, được lắp ráp vào hàng chục ngàn căn nhà mới tại Hoa kỳ, đặc biệt tại Florida. Bài viết báo động bà con đồng hương khắp nơi, nhất là ở Florida, khi mua nhà mới, phải hết sức thận trọng để tránh cảnh tiền mất tật mang và những vấn đề rắc rối khác về sức khỏe, môi sinh và pháp luật. Ở Hoa kỳ với pháp luật phức tạp, nghiêm minh, tinh tế, đòi hỏi tiêu chuẩn cao trong sản thực phẩm mà còn gặp những trường hợp như vậy thì thử hỏi các xứ khác, nơi có cộng đồng Việt sinh sống, thì sao đây ?

“Cẩn tắc vô ưu” (thận trọng thì không phải lo lắng,) là nguyên tắc sống của mọi người, nhất là đối với tất cả những hàng hóa do các xứ cộng sản sản xuất, trong đó hai “anh” Trung cộng và Việt cộng là “đầu têu”. Ông bà mình cũng có lời khuyên “Phòng bệnh HƠN chữa bệnh !” hoặc “Anh hãy lo cho anh trước rồi trời mới giúp anh sau !” đều là những châm ngôn qúy giá trong cuộc sống hàm ý là chúng ta nên đề phòng, lo lắng trước cho mình (và người thân) hay hơn là để cho sự thể không may xẩy ra, trở thành nạn nhân rồi mới la làng cầu cứu đến người khác: “Chờ mạ thì má đã sưng !”

Tẩy chay ! Tẩy chay và tẩy chay mọi sản-thực phẩm “Made in China” (và cả “Made in VietNam”,) là điều mà tất cả chúng ta, trong và ngoài nước, có thể thực hiện dễ dàng. Mỗi khi đi mua sắm, hãy nhìn vào chỗ “Made in…” nếu thấy “… China, Việt Nam” thì tránh xa. Chợ búa hay người bán lẻ thấy hàng Trung cộng (và cả Việt cộng nữa, cùng một loài “qủy sứ”,) bị “ế độ” sẽ không dám lấy loại hàng thổ tả độc hại nầy, và đến lượt nhà nhập cảng và nhà cung cấp cũng sẽ … chê “Made in China, Việt Nam”). Vừa đỡ phí tiền vừa đỡ lo ngay ngáy.

(Ở đây, TD xin mở ngoặc để lưu ý qúy anh chị một điều quan trọng, noi gương đàn-anh-ông-chủ-quan-thầy Trung cộng, toàn thể các công ty sản xuất tại Việt Nam đều là của bè lũ bạo quyền ác ôn từ bộ đội, công an côn đồ, dân sự, bà con anh em dây mơ rễ má của bọn chúng, và một số người toa rập với bạo quyền như tài phiệt ngoại quốc, bọn Việt gian - mà Việt cộng gọi là Việt kiều - “quên quá khứ và không tình người”. Chúng cấu kết chặt chẽ với nhau ra sức bốc lột xương máu, nước mắt và mồ hôi của người dân Việt đi làm công, ở đầy tớ - Việt cộng gọi là “ôsin” - cho bọn chúng với đồng lương rẽ mạt. KHÔNG CÓ MỘT CÔNG TY SẢN XUẤT TƯ NHÂN CỦA NGƯỜI DÂN ĐÚNG NGHĨA, ở xứ Trung cộng và Việt cộng. Cho nên, TẨY CHAY SẢN THỰC PHẨM TRUNG CỘNG – VIỆT CỘNG là TRÁNH XA SỰ ĐỘC HẠI và là TẨY CHAY SỰ BỐC LỘT mồ hôi nước mắt người dân.)

KHÔNG MỘT CÔNG TY SẢN XUẤT NÀO TẠI VIỆT NAM LÀ CỦA NGƯỜI DÂN CẢ MÀ CHỈ LÀ CỦA bè lũ hung đồ VIỆT CỘNG, VIỆT GIAN, TAÌ PHIỆT HÚT MÁU DÂN LÀNH.

TẨY CHAY HÀNG TRUNG CỘNG LÀ TẦY CHAY BỌN RỢ ĐỎ TÀU PHÙ XÂM LƯỢC !
TẨY CHAY HÀNG VIỆT CỘNG LÀ TẨY CHAY BỌN CÔN ĐỒ KHỦNG BỐ DÂN LÀNH !

Nếu những thông tin nầy có đem lại ít nhiều hữu ích cho bà con khắp nơi, trong và ngoài nước, thì đó chính là điều mong ước của em.

Bản Tin Cập Nhật kỳ nầy cũng đề cập một số thông tin quốc nội: Phê phán tội ác phỉ quyền “bỏ tù người yêu nước” trong bài xã luận của BNS/TDNL số 85, góp ý của một giáo dân về lời “biện bạch thái độ thờ ơ với dân tộc và đàn chiên” của lãnh đạo tôn giáo, ông Phan Huy Lê lật tẩy “huyền sử anh hùng Lê Văn Tám” theo lời trối của Trần Huy Liệu, một thí dụ điển hình về “lịch sử dựng đứng của Việt cộng”. Cuối cùng là bài tùy bút nói lên cảm xúc của ông Võ Đại Tôn, người đã hy sinh phần đời còn lại sau năm 1975 cho độc lập, tự do, hạnh phúc của một Việt-Nam-Không-Cộng-Sản, nhân chuyến viếng thăm lại các trại tỵ nạn Galang, viếng thăm mộ bia Thuyền Nhân tại các đảo Galang và Pinang, Nam Dương, cùng phái đoàn Văn Khố Thuyền Nhân và các Bạn từ các quốc gia trên thế giới, bài viết “Chắc má tao mừng lắm !” và bài thơ “Hồn Ca trên Biển Đông !” của ông đã gây nhiều xúc động cho mọi người.

Nhân đây em cũng xin chuyển đến anh chị, nhất là qúy anh chị tại quốc nội buổi Hội Luận trên đài truyền hình SBTN với 3 dân biểu Liên Bang Hoa Kỳ gồm Loretta Sanchez, Ed Royce & Joseph Cao Quang Ánh, tố cáo tội ác Việt cộng “đàn áp dân và làm tay sai Tàu phù đỏ” và qúy vị nầy đang vận động Lưỡng Viện Quốc Hội Hoa Kỳ về Dự Luật Nhân Quyền 2009, đồng thời nắm cổ bọn ác ôn Việt cộng Ba Đình đút trở lại vào thòng lọng CPC (Xem video clip “anh hề lùn kiêm chủ tịt” Nguyễn Minh Toét “hý hửng hùng hục tuôn bố và dễu sảng” ở CuBa trông “vừa tếu vừa ngố” không chịu được, mắc cười quá ! mắc cười đến độ muốn vãi “nỗi buồn con gái” ra luôn !)

Hội luận Nhân quyền (copy & paste: http://www.youtube.com/view_play_list?p=0599337CA3EFA564)

Anh hề lùn “dễu sảng” tại Cuba (copy & paste: http://www.youtube.com/watch?v=fJtl4lApWIU)

Một tin vui nho nhỏ mà em vừa nhận được từ các thành viên trong nhóm “dân tộc vùng lên” tại quốc nội là những thông tin em chuyển đi đã được các bạn phân tán đến các email trong nước đã lên tới con số một trăm mấy chục ngàn địa chỉ điện thư chưa kể đến các phương tiện truyền thông khác. Đây làm một con số rất đáng kể. “KHAI DÂN TRÍ NÂNG DÂN KHÍ” là mục tiêu theo đuổi của nhóm, cho đến ngày toàn dân của một dân tộc có lịch sử kiêu hùng gần năm ngàn năm dựng nước và giữ nước, cùng đứng dậy đòi quyền sống ĐÁNH ĐUỔI BỌN HUNG ĐỒ NỘI-NGOẠI XÂM, đẩy chủ nghĩa mọi rợ, chế độ hung nô và mọi thứ rác rưởi cộng sản ra ngoài biển đông, đừng bao giờ quay lại “ám quẻ” dân tộc Việt Nam nữa. Lòng tự hào dân tộc và dân khí được nâng lên thì mới hết những lời than như của nhạc sĩ Tô Hải.


Thân mến chào anh chị.

NGUYỄN THÙY DUNG
http://www.vietnamngaymai.blogspot.com





*****************

TẨY CHAY HÀNG HÓA & THỰC PHẨM ĐỘC HẠI CỦA TRUNG CỘNG VÀ VIỆT CỘNG



PHẨN THÔNG TIN

**************

Chủ đề Bản Tin Cập Nhật 3 (10/09) hôm nay:

BÁO ĐỘNG ĐỎ !!! TẨY CHAY THỰC PHẨM, SẢN PHẨM NHIỄM ĐỘC, NHIỄM PHÓNG XẠ CỦA TRUNG CỘNG VÀ VIỆT CỘNG

CÒN TIN VIỆT CỘNG LÀ CÒN TRẮNG TAY !

CÒN CỜ MÁU LÀ CÒN ĐIÊU LINH !



AI
- CÒN MƠ HỒ VỀ CỘNG SẢN ???
- CÒN NỊNH BỢ , BƯNG BÔ BÈ LŨ PHỈ QUYỀN VIỆT GIAN CỘNG SẢN ???
- CÒN MUỐN “ĐỐI THOẠI, HÒA HỢP HÒA GIẢI” VỚI VIỆT CỘNG ???
- CÒN ĐEM TIỀN BẠC & CHẤT XÁM ĐẦU TƯ “XÂY DỰNG QUÊ HƯƠNG (VIỆT CỘNG)” ???

HÃY
- MỞ MẮT CHO LỚN ĐỂ NHÌN, HÃY MỞ TRÍ CHO RỘNG ĐỂ THẤY BẢN CHẤT TÀN BẠO LƯU MANH MUÔN ĐỜI CỦA BÈ LŨ VIỆT GIAN CỘNG SẢN:

- “LÀNG MAI NHẤT HẠNH HÒA HỢP HÒA GIẢI”, 400 TU SINH TĂNG THÂN LÀNG MAI BÁT NHÃ BỊ KHỦNG BỐ, ĐÀN ÁP, TRỤC XUẤT !!!

- CÁC LINH MỤC THÁI HÀ “ĐỐI THOẠI” VỚI PHỈ QUYỀN QUẬN ĐỐNG ĐA ĐỂ NGHE QUYẾT ĐỊNH CƯỚP ĐẤT,

- TRỊNH VĨNH BÌNH, NGUYỄN ĐÌNH HOAN, HOÀNG NGỌC TIẾN, NGUYỄN GIA THIỀU, TRẦN VĂN TRƯỜNG “AO CÁ TÂN TRƯỜNG KHANH” ĐEM TIỀN CỦA, CHẤT XÁM VỀ “XÂY DỰNG QUÊ HƯƠNG VIỆT CỘNG” BỊ CƯỚP MẤT TRẮNG TAY !!!

- “BỌN XƯỚNG CA VÔ LOÀI” BỊ CƯỚP NHÀ, ÔM ĐẦU MÁU VỀ NƠI TỊ NẠN !!!

- PHẠM DUY, NGUYỄN CAO KỲ BỊ VIỆT GIAN CỘNG SẢN COI LÀ NHỮNG CON CHÓ GHẺ Ô NHỤC, CHANH VẮT HẾT NƯỚC, VỎ HẾT XÀI !!!

ĐỪNG NGHE CỘNG SẢN NÓI, HÃY NHÌN CỘNG SẢN LÀM !!!


*****************************

1- HƯỞNG ỨNG LỜI KÊU GỌI TẨY CHAY THỰC PHẨM VÀ SẢN PHẨM TRUNG CỘNG CỦA ĐLHT THÍCH QUẢNG ĐỘ
Thích Viên Định



2- BÈ LŨ PHẢN QUỐC XỬ “TỘI” NGƯỜI YÊU NƯỚC !!!
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 85 (15-10-2009)


3- BÁO ĐỘNG ĐỎ ! BÁO ĐỘNG ĐỎ ! BÁO ĐỘNG ĐỎ !!!
THỰC PHẨM & SẢN PHẨM ĐẦY CHẤT ĐỘC VÀ NHIỄM PHÓNG XẠ CỦA TRUNG CỘNG (VÀ CẢ VIỆT CỘNG)
Tin tổng hợp


4- DRYWALL TỪ TRUNG CỘNG CHỨA NHIỀU HÓA CHẤT ĐỘC HẠI (NỒNG NẶC MÙI LƯU HUỲNH) TRONG HÀNG CHỤC NGÀN CĂN NHÀ TẠI HOA KỲ.
Tim Padgett / TIME CNN (Nguyễn Thùy Dung chuyển ngữ)


5- TRUNG CỘNG LÀ KẺ THÙ CỦA HÒA BÌNH THẾ GIỚI
Trần Nhu (Tài liệu khảo cứu)


6- GÓP Ý VỚI GIÁM MỤC GP. MỸ THO, ĐC. BÙI VĂN ĐỌC, về 2 điều qua bài : “Lạy Chúa, chúng con không biết ăn nói” (!?)
Nguyễn An Tôn


7- Cây kim trong bọc lâu ngày phải lòi ra ! PHAN HUY LÊ tiết lộ: “ANH HÙNG LÊ VĂN TÁM là chuyện phịa láo của TRẦN HUY LIỆU”
Ánh Dương.info & Khôi Nguyên/NGƯỜI VIỆT


8- CHẮC MÁ TAO MỪNG LẮM … HỒN CA TRÊN BIỂN ĐÔNG !
Võ Đại Tôn (Indonesia – Singapore)

*****************************


1- HƯỞNG ỨNG LỜI KÊU GỌI TẨY CHAY THỰC PHẨM VÀ SẢN PHẨM TRUNG CỘNG CỦA ĐLHT THÍCH QUẢNG ĐỘ
Thích Viên Định


Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế
International Buddhist Information Bureau
Bureau International d'Information Bouddhiste
Cơ quan Thông tin và Phát ngôn của Viện Hóa Ðạo,
Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất
B.P. 60063 - 94472 Boissy Saint Léger cedex (France)
- Tel.: (Paris) (331) 45 98 30 85
- Fax : Paris (331) 45 98 32 61
******************************************************


THÔNG CÁO BÁO CHÍ LÀM TẠI PARIS NGÀY 21.10.2009
Thượng toạ Thích Viên Định ký Thông bạch kêu gọi hưởng ứng “Lời Kêu Gọi Không dùng Hàng hoá Trung quốc” của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ

PARIS, ngày 21.10.2009 (PTTPGQT) - Thừa uỷ nhiệm Viện trưởng Viện Hóa Đạo, Thượng toạ Thích Viên Định, Phó Viện trưởng kiêm Tổng Thư ký Viện Hoá Đạo, Gíao hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN), ký Thông bạch số 9/VHĐ/TB/VT ngày 14.10.2009 hưởng ứng “Lời Kêu gọi Không dùng Hàng hoà Trung quốc” của Đại lão Hoà thượng Thích Quảng Độ nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN ban hành hôm 3.10.2009.

Thông bạch gửi tới 21 Ban Đại Diện các Miền, Tỉnh, Thành, Quận, Huyện GHPGVNTN trên toàn quốc để kêu gọi sự hưởng ứng. Qua Thông bạch, Thượng toạ Thích Viên Định báo động rằng “Trong trận bão số 09, ngày 27.9.2009, sau khi vào được cảng Hữu Nhật trên đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền Việt Nam để trú bão, 17 chiếc ghe đánh cá của 200 ngư dân thuộc Huyện Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi đã bị linh Trung Quốc, chiếm đóng trên đảo Hoàng Sa, bắn ghe tàu, đánh người, cướp tài sản. Tất cả máy móc, thức ăn, cá mắm trên ghe đều bị cướp sạch hết, may mắn lắm, ngư dân mới thoát chết, vì không còn phương tiện để định vị, liên lạc ngoài biển khơi trong cơn bảo tố, có ghe chạy lạc vào tận cảng Qui Nhơn”.

“Năm 2005, 2006, ngư dân Thanh Hoá ra đánh cá trong vùng lãnh hải Việt Nam quen thuộc, nhiều lần bị lính Trung cộng bắn chết, bắt người bị thương, cướp ghe thuyền kéo về giam cầm tại đảo Hải Nam Trung quốc. Năm 2009, Trung cộng cấm đánh cá 3 tháng trên biển Đông, bắt tàu thuyền, ngư dân Việt Nam, đòi tiền chuộc…

“Trung quốc đã xâm lăng Việt Nam toàn diện và khắp nơi, từ lãnh thổ phía Bắc, sang Tây nguyên, xuống các hải đảo Hoàng sa, Trường sa ở biển Đông ; từ tư tưởng, văn hoá, chính trị, đến kinh tế. Hoạ mất nước đang đến từng ngày, từng giờ”.

Xin mời quý độc giả đọc dưới đây toàn văn bản Thông bạch. Chúng tôi cũng xin lỗi loan tải trễ Thông bạch này, vì hơn một tuần lễ qua máy vi tính của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế bị hỏng nên không nhận cũng như không gửi đi được các E.mail cần thiết.


GIÁO HỘI PHẬT GIÁO VIỆT NAM THỐNG NHẤTVIỆN HÓA ĐẠO
Thanh Minh Thiền Viện, 90 Trần Huy Liệu, Phường 15, Quận Phú Nhuận, TP Saigon
-------------------------------------------------------------------------------------------------Phật lịch 2553 Số 09/VHĐ/TB/VT


Thông Bạch
(Trích yếu : V/v hưởng ứng Lời Kêu Gọi “Không Dùng Hàng Hoá Trung Quốc”)

Kính gửi:

Ban Đại Diện các Miền, Tỉnh, Thành, Quận, Huyện GHPGVNTN trên toàn quốc.

Kính Bạch chư Tôn đức cùng Quí liệt vị,

Ngày 03.10.2009 vừa qua, Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ, thay mặt Hội Đồng Lưỡng Viện, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, ký thông bạch, đưa ra Lời Kêu Gọi “Không Dùng Hàng Hoá Trung Quốc”. Lời Kêu Gọi này là tiếp nối Lời Kêu Gọi “Tháng 5 Bất Tuân Dân Sự, Biểu Tình Tại Gia” công bố ngày 29.3.2009, trước nguy cơ mất nước của dân tộc. Nguy cơ này không giống với thời kỳ Bắc thuộc ở những thiên niên kỷ trước. Đây là một cuộc xâm lăng kiểu mới, rất tinh vi, quân dân Trung cộng đang đổ bộ vào chiếm đóng nước ta một cách nhẹ nhàng, êm thắm, qua hình thức trá hình là những công nhân, không tốn một viên đạn, không mất một giọt máu. Một cuộc xâm lăng toàn diện trên các lĩnh vực sinh tử như tư tưởng, chính trị, văn hóa, kinh tế, là trùng điệp vi khuẩn độc hại hoành phá tinh não Việt Nam.

Lời Kêu gọi không dùng hàng hóa, tức tẩy chay hàng Trung quốc, mà Đại Lão Hoà thượng Thích Quảng Độ kêu gọi đồng bào trong và ngoài nước hưởng ứng, “không phải là biểu tỏ chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi chống nhân dân Trung quốc, chống công nhân Trung quốc. Vì nhân dân Trung quốc, công nhân Trung quốc cũng là nạn nhân của Đảng Cộng sản như nhân dân, công nhân và nông dân Việt Nam. Tẩy chay hàng Trung quốc là tẩy chay chủ nghĩa bá quyền xâm lược của Nhà cầm quyền Cộng sản Bắc Kinh. Ngoài lý do chính trị mà tẩy chay, còn lý do hàng xấu và hàng độc Trung quốc đang gây nguy hại cho cơ thể và môi sinh người tiêu dùng Việt Nam”.

Trong trận bão số 09, ngày 27.9.2009, sau khi vào được cảng Hữu Nhật trên đảo Hoàng Sa thuộc chủ quyền Việt Nam để trú bão, 17 chiếc ghe đánh cá của 200 ngư dân thuộc Huyện Lý Sơn, tỉnh Quảng Ngãi đã bị linh Trung Quốc, chiếm đóng trên đảo Hoàng Sa, bắn ghe tàu, đánh người, cướp tài sản. Tất cả máy móc, thức ăn, cá mắm trên ghe đều bị cướp sạch hết, may mắn lắm, ngư dân mới thoát chết, vì không còn phương tiện để định vị, liên lạc ngoài biển khơi trong cơn bảo tố, có ghe chạy lạc vào tận cảng Qui Nhơn.

Năm 2005, 2006, ngư dân Thanh Hoá ra đánh cá trong vùng lãnh hải Việt Nam quen thuộc, nhiều lần bị lính Trung cộng bắn chết, bắt người bị thương, cướp ghe thuyền kéo về giam cầm tại đảo Hải Nam Trung quốc. Năm 2009, Trung cộng cấm đánh cá 3 tháng trên biển Đông, bắt tàu thuyền, ngư dân Việt Nam, đòi tiền chuộc…

Trung quốc đã xâm lăng Việt Nam toàn diện và khắp nơi, từ lãnh thổ phía Bắc, sang Tây nguyên, xuống các hải đảo Hoàng sa, Trường sa ở biển Đông ; từ tư tưởng, văn hoá, chính trị, đến kinh tế. Hoạ mất nước đang đến từng ngày, từng giờ.

Lời Kêu Gọi của Đại lão Hòa thượng Thích Quảng Độ còn nhắm vào hai Quốc nạn song hành :

“Đồng bào trong và ngoài nước hãy có thái độ trước hai hiện trạng Trung quốc xâm lấn và Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam bó tay đầu hàng.

Người dân Việt không có các tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, cũng không có chính quyền hay quân đội để trực tiếp và mạnh mẽ phản chống nạn xâm lăng quân sự, xâm lăng tư tưởng và xâm lăng kinh tế. Vũ khí của người dân bị trị ngày nay là THÁI ĐỘ. Chúng ta cần biểu tỏ qua THÁI ĐỘ để chống hai quốc nạn Nội xâm và Ngoại xâm”.

Viện Hoá Đạo yêu cầu Chư Tôn đức và các Ban Đại Diện GHPGVNTN các Miền, Tỉnh, Thành, Quận, Huyện, tích cực phổ biến, vận động Tăng, Tín đồ Phật tử và tất cả đồng bào Việt Nam hãy biểu tỏ lòng yêu nước, chống ngoại xâm, bằng cách, hưởng ứng Lời Kêu Gọi của Đại Lão Hoà thượng Thích Quảng Độ: “Không Dùng Hàng Hoá Trung Quốc”.

Công cuộc giải trừ Quốc nạn và Pháp nạn cùng vận động cho Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho Việt Nam còn gặp nhiều khó khăn. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, đặc biệt là thành viên các Ban Đại Diện địa phương, còn phải vượt qua nhiều gian nan, thủ thách.

Kính chúc Chư Tôn đức, quí Ban Đại Diện cùng đồng bào Phật tử, dũng mãnh, tinh tấn trên con đường phụng sự đạo pháp và dân tộc.

Chùa Giác Hoa, ngày 14 tháng 10 năm 2009

T.U.N. Đại Lão Hòa thượng

Xử Lý Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng Viện Hoá Đạo

Phó Viện trưởng kiêm Tổng thư ký Viện Hóa Đạo, GHPGVNTN
(ấn ký)
Thượng Tọa Thích Viên Định




**************************



2- BÈ LŨ PHẢN QUỐC XỬ “TỘI” NGƯỜI YÊU NƯỚC
Xã luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 85 (15-10-2009)


Thủ tướng Việt cộng Nguyễn Tấn Dũng đang trên đường viếng Trung Hoa từ ngày 15 đến 17 tháng 10 này. Ông ta sẽ gặp Thủ tướng Trung cộng là Ôn Gia Bảo tại tỉnh Tứ Xuyên, khi tới dự Hội chợ triển lãm quốc tế miền Tây lần thứ 10 tại Thành Ðô thủ phủ. Đây thực chất là cuộc bái yết và triều cống quan thầy Trung cộng, bởi lẽ trong dịp này, Hà Nội sẽ trao đổi về việc hai bên ký kết các văn kiện quan trọng nhằm hoàn tất quá trình xác định đường biên giới trên đất liền, để Việt Nam vĩnh viễn dâng tiến cho Trung Hoa nhiều mảnh đất của tiên tổ hầu đền bù việc Trung cộng đã cưu mang giúp đỡ Việt cộng trong cuộc xâm chiếm miền Nam trước đây cũng như tạ ơn việc Bắc Kinh nay đổ ra khoảng 50 tỷ đô-la cứu nguy nguy nền kinh tế và tài chánh VN trên bờ vực thẳm.

Chưa hết, trong hành lý của Nguyễn Tấn Dũng còn vô số món quà kính biếu Đại ca nữa. Đó là những cuộc xử lý và xử án nhiều vụ việc có liên quan đến Trung cộng mà thời gian gần đây, cả quốc nội lẫn hải ngoại và quốc tế không ngớt bàn tán với sự kinh ngạc và lòng công phẫn.

Xa nhất và cũng gần nhất là vụ xử lý Hoàng thành Thăng Long. Theo tin của SBTN ngày 14-10, bất chấp nhiều ý kiến phản đối của giới chuyên gia và trí thức trong lẫn ngoài nước, nhà cầm quyền CSVN nhất quyết xây tòa nhà Quốc hội mới đè lên quần thể di tích lịch sử văn hóa quan trọng và ý nghĩa nhất của Việt Nam là Hoàng thành Thăng Long, công trình của triều Lý và triều Trần, hai triều đại mà Trung Quốc coi là kẻ thù số một. Ba ngày sau khi ký quyết định phê duyệt dự án đầu tư xây dựng nhà Quốc hội (vốn đã được chuẩn bị từ năm 2002), hôm 13-10-2009, Nguyễn Tấn Dũng đã phát lệnh khởi sự công trình (ước tính khoảng 268 triệu mỹ kim) và bổ nhiệm Hoàng Trung Hải là Phó Thủ tướng làm trưởng ban xây dựng. Đây là việc xử lý dứt điểm không những đối với giới chuyên viên khoa học lịch sử và giới tướng lãnh quân đội có lòng yêu nước, mà còn cả đối với hai triều đại ái quốc từng chống Trung Hoa để bảo vệ đất Việt. Phải chăng đây là bước chuẩn bị cho năm Hữu nghị Việt-Trung 2010 vốn sẽ làm lu mờ lễ kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long mà ai trong dân Việt cũng mong đợi ?

Tiếp đến là vụ xử lý các nhà dân báo (bloggers) vào tháng 8+9-2009. Đầu tháng 8-09, nhà dân báo Osin, tức ký giả Huy Đức, đã bị báo Sài Gòn Tiếp Thị sa thải sau khi ông đăng trên blog của mình các bài viết phản đối Trung cộng và tình trạng vi phạm nhân quyền dưới thời Liên bang Xô viết. Ngày 27-8-09, nhà dân báo Người Buôn Gió, tức ông Bùi Thanh Hiếu, đã bị bắt sau khi đăng loạt bài Đại Vệ Chí Dị (mỉa mai quan hệ Trung-Việt) và nhận phân phối một số áo có in hàng chữ "Hoàng Sa-Trường Sa là của VN". Ngày 28-8-09, nhà dân báo Trang Ridiculous, tức ký giả Phạm Đoan Trang của báo VietnamNet, đã bị công an bắt giữ với tội danh "vi phạm an ninh quốc gia" khi chị thông báo cho một số người biết thái độ trịch thượng của tham tán đại sứ quán Trung cộng ("lên lớp" ký giả ta về việc soi rọi vào phẩm chất kém của một số mặt hàng nước này). Ngoài ra chị còn có các bài báo về tranh chấp lãnh thổ Việt-Trung và vai trò của Trung Quốc trong Hội nghị Geneva chia đôi đất nước. Ngày 31-8-09, nhà dân báo Sphinx đã bị công an bắt giữ và khủng bố tinh thần chỉ vì đăng hình chính mình mặc áo với hàng chữ "Hoàng Sa-Trường Sa là của VN". Ngày 1-9-09, nhà dân báo Mẹ Nấm, tức chị Quỳnh Như, đã bị bắt sau khi đăng hình chính mình mặc áo với hàng chữ "Hoàng Sa - Trường Sa là của VN". Đó là chưa kể trên trang blog của mình, chị còn viết nhiều lời lẽ chạm đến Trung cộng. Tháng 5-09, nhà dân báo Change We Need, tức ông Trần Huỳnh Duy Thức, đã bị bắt với tội danh "vi phạm an ninh quốc gia" khi ông đăng các tin tức về thái độ khiếp nhược của lãnh đạo Việt cộng trước các hành vi xâm lấn của Trung cộng.

Tiếp nữa là việc xử lý Viện Nghiên cứu Phát triển (ISD). Dù ngày 6-8-2008, Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN có ra Nghị quyết số 27 về xây dựng đội ngũ trí thức thời kỳ mới với những lời lẽ trịnh trọng: «Đảng và Nhà nước đã có nhiều chủ trương, chính sách để đội ngũ trí thức phát triển nhanh về số lượng và nâng lên về chất lượng, phát huy vai trò trên mọi lĩnh vực đời sống xã hội… để tạo động lực thúc đẩy sự sáng tạo, cống hiến của đội ngũ trí thức». Tuy nhiên, khi thấy Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS, của tư nhân, thành lập tháng 9-2007) ngày càng tỏ ra độc lập, đảng CSVN liền quan ngại và muốn đóng cửa nó (xem cuộc phỏng vấn ông Viện trưởng do BBC thực hiện ngày 07-07-2008). Thế nhưng, giọt nước làm tràn ly chính là việc ngày 16-06-2009, trong cuộc tọa đàm do báo VietNamNet tổ chức nhằm tìm “giải pháp đối phó với hàng Trung Quốc chất lượng thấp”, một thành viên của viện là bà Phạm Chi Lan đã dám động tới Thiên triều, khiến Tham tán Kinh tế Thương mại của Đại sứ quán Trung cộng là Hồ Tỏa Cẩm trịch thượng lên tiếng “nhắc nhở”. Thế là ngày 24-07-2009, Thủ tướng Việt cộng đã ban hành Quyết định 97 với lời lẽ «nếu có ý kiến phản biện về đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, cần phải gởi ý kiến phản biện đó cho các cơ quan có thẩm quyền, chứ không được công bố công khai với danh nghĩa hoặc gắn với danh nghĩa của tổ chức khoa học công nghệ». Việc ngang nhiên bịt miệng giới trí thức nói riêng và mọi ai trong xã hội nói chung dám lên tiếng phê bình đảng CS như vậy đã khiến Viện Nghiên cứu Phát triển tuyên bố tự giải thể hôm 14-09. Việc xử lý này không thể không có bàn tay lông lá của Trung cộng đằng sau.

Gần đây là vụ xử lý thiền viện Bát Nhã tại Lâm Đồng. Tuy nhà cầm quyền CSVN và báo đài công cụ trong mấy tuần nay luôn miệng ra rả đó là tranh chấp nội bộ Phật giáo. Nhưng qua những sự kiện vốn ngày càng trở nên tệ hại mà cao điểm là việc trục xuất khỏi tu viện Bát Nhã hôm 27-09 rồi khỏi tu viện Phước Huệ 400 tăng sinh trẻ yêu đạo yêu người, yêu dân yêu nước, ai cũng thấy rằng nhà cầm quyền Việt cộng đứng đàng sau tất cả mọi vụ việc và đằng sau đó nữa là nhà cầm quyền Trung cộng. Ấy là vì năm 2007, thiền sư Nhất Hạnh, vị sáng lập Làng Mai Bát Nhã, đã tuyên bố tại Rôma nhiều lời ủng hộ cuộc tranh đấu của nhân dân Tây Tạng khi được báo chí phỏng vấn, cũng như đã đề nghị ban tổ chức đại lễ Vesak của Liên Hiệp Quốc nên mời Ðức Ðạt Lai Lạt Ma tới Việt Nam tham dự lễ này. Những ý kiến đó làm Bắc Kinh nổi giận, nên sau khi tạm để cho Hà Nội chấp nhận thầy về Việt Nam năm 2008 thuyết pháp một vòng (thưởng cho việc “cứu bồ” khỏi CPC), nay thì Trung Cộng nhờ tay sai Việt cộng đuổi trò thẳng cẳng.

Cũng phải nói đến một việc xử lý khác, kiểu “bênh phe ta”, là bỏ qua không trừng phạt website Hợp tác Kinh tế và Thương mại Việt Trung, www.vietnamchina.gov.vn (do bộ Công thương chủ quản) dù trang mạng này đã lâu năm đăng tải những thông tin bất lợi cho Việt Nam và có lợi cho Trung Quốc, cả về việc tranh chấp vùng biển. (Nó được thành lập tháng 11-2006 và bị các bloggers tố cáo tháng 5-2009). Gần đây là vụ báo điện tử của ĐCSVN, www.cpv.org.vn/cpv, ngày 8-9-2009, đăng toàn bộ một bài viết của báo Hoàn Cầu (Trung Quốc), nói đến những cuộc tập trận và huấn luyện của Trung cộng tại Hoàng Sa và Trường Sa như lãnh thổ của họ. Thế nhưng sau khi cả nước la ó, tổng biên tập là Đào Duy Quát cũng chỉ bị một hình phạt hết sức nhẹ là “khiển trách” với 30 triệu đồng moi từ tiền thuế nhân dân! Âu cũng vì nể sợ Quan thầy Đại Hán.

Thời sự nhất là việc xử án 9 nhà dân chủ các ngày 6 đến 9-10 mới rồi. Qua các bản cáo trạng và lời thẩm phán tại tòa, ngoài các lý cớ viết bài đăng mạng, phát biểu trên đài, thả truyền đơn, giăng biểu ngữ “nói xấu nhà nước, vu khống chế độ, xâm phạm an ninh quốc gia nghiêm trọng”, người ta không thể không lưu ý đến yếu tố Trung Quốc. Trước hết là về nhà thơ Trần Đức Thạch. Một trong những lý do khiến ông bị kết tội chính là chuyến đi khoảng tháng 6-2008 nhằm ủy lạo các gia đình ngư dân huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa có thân nhân bị hải quân Trung cộng bắn chết trên biển ngày 8-1-2005, rồi vụ việc ông đã dẫn đầu đoàn biểu tình gồm đại diện các gia đình lâm nạn nói trên ra Hà Nội để phản kháng ngọn đuốc Olympic Bắc kinh ô nhục khi nó được rước qua lãnh thổ Việt Nam ngày 29-4-2008, đồng thời để tố cáo tội ác nói trên của Trung cộng. “Tội” của nhà giáo Vũ Hùng cũng là vì đã treo biểu ngữ trên cầu vượt Nam Thăng Long-Nội Bài ngày 28-07-2008 nhằm tố cáo: việc để mất đất, biển, và đảo là có tội với Tổ tiên (ngoài việc phản đối tham nhũng, lạm phát và đòi hỏi đảng CS thực hiện đa nguyên đa đảng). “Tội” của 6 nhà dân chủ bị xử tại Hải Phòng hai ngày 8 và 9-10 cũng chỉ vì đã treo biểu ngữ trong đó có câu “Mất đất mất đảo là do chính quyền đảng CS” trên cầu vượt Lai Cách, thành phố Hải Dương ngày 7-9-2008; rồi treo biểu ngữ có câu “Bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, hải đảo Việt Nam !” trên cầu vượt Lạch Tray, thành phố Hải Phòng ngày 16-8-2008. Rõ ràng là tố cáo cả quân cướp nước lẫn quân bán nước, y như trong nhiều bài báo bài thơ của nhà văn bị cáo Nguyễn Xuân Nghĩa.

Coi những ai phản đối hai nhà cầm quyền Việt-Trung cách ôn hòa, bất bạo động nói trên như thù địch khác giống nòi và gán ghép không ngần ngại những người ái quốc vào cái tội vu vơ là “tuyên truyền chống Nhà nước” và “làm phương hại tình hữu nghị Trung Việt” để giáng lên đầu họ những hình phạt nặng nề. Song song đó lại trương lên câu “Nhiệt liệt chào mừng kỷ niệm 60 năm Quốc khánh nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa” ở ngay thủ đô Hà Nội lẫn nhiều thành phố lớn khác hôm 01-10 mới đây, rồi ra lệnh cho báo chí và ngay cả website của đại sứ quán mình tại Bắc Kinh hết lời ca ngợi sức mạnh quân sự của Trung cộng, trong khi chính cái sức mạnh đó đang uy hiếp sự toàn vẹn lãnh thổ Việt Nam. Tất cả những vụ việc trên cho thấy tập đoàn lãnh đạo Việt cộng chỉ là một lũ Việt gian đúng nghĩa. Cái bản chất “vô tổ quốc”, “phò đại đảng” chảy trong máu từ ngày chúng thấm nhiễm chủ nghĩa Cộng sản nay càng lúc càng bộc lộ rõ rệt. Loài phản dân hại nước đó có đáng nắm quyền tại Việt Nam nữa không ?

BAN BIÊN TẬP - TDNL


**********************************
3- BÁO ĐỘNG ĐỎ ! BÁO ĐỘNG ĐỎ ! BÁO ĐỘNG ĐỎ !!!
THỰC PHẨM & SẢN PHẨM ĐẦY CHẤT ĐỘC VÀ
NHIỄM PHÓNG XẠ CỦA TRUNG CỘNG (VÀ CỦA VIỆT CỘNG)
Tin tổng hợp


1) Tỏi bột, Ớt bột của Tàu bị nhiễm phóng xạ
2) Thuốc Ho giết người của Tàu
3) Trà Tàu “tẩm” chất chì độc hại
4) Thuốc trừ gián và kiến độc hại của Trung Quốc
5) Nước Tương Trung cộng làm bằng … Tóc
6) Sản phẩm trẻ em do Trung Cộng chế tạo không an toàn
7) Trung Cộng:
TRÀ SỮA TRÂN CHÂU làm bằng bột … nhựa nylon POLYMER


***************


1) Tỏi bột, Ớt bột của Tàu bị nhiễm phóng xạ
Phương Tôn - http://www.khoahoc.net/


Thực phẩm Tàu nhiễm độc là chuyện bình thường nhưng thực phẩm của Tàu bị nhiễm phóng xạ là nguồn tin bị chính quyền Bắc Kinh che dấu ít người biết đến.

Một Blogger tại Trung quốc vừa tiết lộ một bản tin đặc biệt cho biết trong tháng sáu vừa qua dân chúng kể cả chính quyền địa phương ùn ùn bỏ chạy khỏi quận Qixian thuộc thành phố Kaifeng, tỉnh Henan để lánh nạn sang các vùng lân cận, tỏi bột là sản phẩm quen thuộc nổi tiếng của tỉnh Henan, lý do là cơ xưởng Limin gặp “sự cố", chất phóng xạ Cobalt-60 bị rò rỉ ra ngoài.

Nhằm đánh lạc hướng, che mắt dư luận nhà nước đưa ra thông báo, đấy chỉ là những tin tức thổi phồng của bọn “xấu" và cho hay, năm người tung tin “bậy" đã bị bắt giữ.

Do khả năng công nghệ bảo quản thực phẩm kém cõi trong khi sử dụng Cobalt-60 để giữ lâu cho tỏi bột và ớt bột khỏi bị hư hỏng, vào ngày 7.6 chất Cobalt-60 thấm nhiễm qua áo quần bảo hộ của nhân công làm việc và chất phóng xạ tuôn ra ngoài không khí, hàng hóa của xưởng Limin bị đốt cháy giết chết nhiều người.

Chính quyền Qixian tìm cách lấp liếm không chịu công khai tuyên bố tai nạn nguy hiểm xảy ra cho mãi đến ngày 12.7 họ mới lên tiếng một cách lờ lững “trong vòng ba tháng sắp tới trong khu vực sẽ không có vấn đề gì xảy ra“ nhưng mặt khác đảng bộ thành phố Qixian lại dồn dập đưa thân nhân của họ sang thành phố Zhengzhou lánh nạn. Hành động gian manh của chính quyền lan nhanh trong quần chúng, mọi người đổ xô chạy trốn khỏi thành phố với tất cả mọi phương tiện di chuyển.

An ninh được huy động để ngăn cản làn sóng di tản của người dân địa phương. Có chừng 800 000 người trong vòng bán kính 50km đã bỏ của chạy lấy thân. Một chuyến xe Buýt từ Qixian đến Zhengzhou và Kaifeng thường ngày giá từ 5 đến 10 Yuan nay tăng lên 500 Yuan. Hàng quán tại Qixian đóng cửa, đường xá vắng người như một thành phố chết.

Các chuyên gia của chính quyền địa phương khẳng định không có phóng xạ nguyên tử rò rỉ ra ngoài nhưng đài truyền hình địa phương lại cho biết cơ quan về năng lượng nguyên tử quốc gia tại Bắc Kinh đã gửi hai Robot đến Qixian để tìm kiếm dập tắt nguồn phóng xạ.

Khó có thể khẳng định lượng tỏi bột và ớt bột của Tàu hiện đang lưu hành trên thị trường liệu có bị nhiểm phóng xạ Cobalt-60 quá mức độ cho phép hay không. Tốt nhất là nên tránh xa những sản phẩm này. Còn nếu vẫn muốn giữ nghĩa tình “môi hở răng lạnh" thì xin... mời.

2) Thuốc Ho giết người của Tàu
Phương Tôn - http://www.khoahoc.net/


Bệnh viện Gorgas tại Panama tỏ ra bối rối khi trong một thời gian ngắn có nhiều bệnh nhân được đưa vào chửa trị có dấu hiệu bị dịch truyền nhiễm qua hai loại vi khuẩn độc hại là West Nile (truyền nhiễm do muỗi) và E. coli (thường có trong thực phẩm). Các bệnh nhân đặc biệt này đều bị hoại thận, các bộ phận trong cơ thể bị suy thoái trầm trọng, ói mửa liên tục, cơn sốt triền miên, hoặc đôi chân sưng vù.

Việc lo ngại về một cơn dịch truyền nhiễm tại Panama may mắn đã không xảy ra. Thay vào đó bác sĩ đã tìm thấy nguyên nhân gây bệnh là chất Diethylene Glycol - một loại độc chất cao thường tìm thấy trong nước chống đông đặc của xe hơi và trong những ứng dụng kỹ nghệ khác. Chính hóa chất này đã làm nhiễm bẩn những chai thuốc ho.

Hơn 300 nạn nhân tại Panama bị chết oan ức vì dùng loại thuốc ho có chất diethylene glycol bắt nguồn từ Tàu và được chuyển qua cho các công ty ở Tây-ban-nha như một loại glycerine thuần chất 99.5% – một thành tố có vị ngọt vô hại thường thấy trong dược phẩm.

Thuốc ho của Tàu giết chết hơn 300 người tại Panama làm người ta nhớ lại vụ án tại Haiti cách nay chừng mười năm. Trên 76 trẻ em, phần lớn dưới 5 tuổi, chết chỉ vì thận bị hủy hoại một cách kỳ lạ giống như những nạn nhân tại Panama. Nhờ vào sự giúp đỡ từ Mỹ người ta khám phá ra các trẻ em chết là do chất diethylene glycol bị nhiễm bẫn trong loại thuốc trị sốt dành riêng cho trẻ em. Trường hợp ở Haiti, các viên chức điều tra tìm thấy nguồn chất độc hại phát xuất từ Xingang, Tàu và công ty giao dịch Sinochem International.

Không chỉ trong dược phẩm chất Diethylene glycol độc hại còn được Tàu đưa vào trong kem đánh răng. Sau khi thực hiện hàng loạt thử nghiệm trên kem đánh răng giả mạo dưới nhãn hiệu Colgate , nhận ra chất diethylene glycol nằm trong kem đánh răng, chính quyền Gia-nã-đại khuyến cáo dân chúng ngưng sử dụng ngay loại kem đánh răng làm tại Tàu. Cùng lúc, những viên chức tiểu bang Massachusetts cũng khuyên người tiêu thụ tránh dùng loại kem đánh răng “Made in China,”


3) Trà Tàu “tẩm” chất chì độc hại
Phương Tôn - http://www.khoahoc.net/


Lá trà, một sản phẩm xuất cảng tiêu biểu của Tàu, cũng nằm trong danh sách độc hại. Kỹ nghệ sấy khô lá trà tại Trung quốc đã đạt tới trình độ “tinh vi” chưa từng có: Các hãng Tàu dùng khí thải từ xe hơi để làm khô lá trà. Để làm khô những lá trà nhanh chóng, họ trải chúng lên sàn nhà của một nhà kho, rồi lái những xe vận tải vào trong, nổ máy để những khí thải từ ống khói xe hơi làm khô lá trà. Vấn đề ở chỗ Tàu dùng xăng pha chì, và những chất chì độc hại theo khói xe bám đều lên những lá trà. Độc chất chì sẽ ngấm dần vào cơ thể qua đường thực quản. Độ nhiễm độc chì có thể dẫn đến sự suy giảm chỉ số thông minh (IQ), khiếm khuyết trầm trọng về việc học, hủy hoại thận, thân xác phát triển chậm, và còn nhiều nguy cơ khác........
(Theo The New Chinese Take-Out,Michael E. Telzrow, The New American)

Bộ mặt thật của Trung quốc: Luật sư Xu Zhiyong bị bắt ngày 31-7-2009 vì đưa ra ánh sáng sì-căng-đan sữa bột có trộn chất độc Melamin

Luật sư Xu Zhiyong , giám đốc trung tâm tư vấn luật pháp tại Bắc kinh vừa bị bắt giữ.. Xu Zhiyong đã từng điều tra về vụ sữa uống cho trẻ em tại Trung quốc bị nhiểm độc trong năm vừa qua.

Theo “South China Morning Post“, vào ngày thứ sáu 31..7 Xu Zhiyong, một trong những đồng sáng lập viên trung tâm tư vấn Gongmeng bị nhà cầm quyền bắt giữ. Kể từ đó đến nay thân nhân cũng như trung tâm tư vấn Gongmeng không liên lạc được cùng nhà hoạt động cho nhân quyền này. Chỉ trước đây vài tuần lễ phòng nghiên cứu của trung tâm tư vấn Gongmeng bị nhà cầm quyền Bắc Kinh buộc tội trốn thuế, phải nộp phạt 147,000 Euro và bị cấm hoạt động với tội danh được gọi là “đăng ký không đúng thủ tục“.

Thật ra từ tháng 9.2008 đến nay Gongmeng được xem là “gai nhọn“ gây bực bội cho nhà cầm quyền Bắc Kinh, lý do là trung tâm đã từng chủ động điều tra đưa ra ánh sáng Sì-Căng-Đan sữa bị nhiểm chất độc Melamin trong năm vừa qua giết chết tối thiểu sáu trẻ sơ sinh cũng như gây cho hàng trăm ngàn trẻ nhỏ khác bị nhiểm bệnh.

Sau khi vụ án Melamin nổ ra vì biết không thể tiếp tục che dấu được nên chính quyền Bắc Kinh mới “làm màu“, hung hăng đưa một số người trách nhiệm ra xử án. Nhưng nay với hành động trả thù trung tâm tư vấn Gongmeng bộ mặt thật của nhà nước Bắc Kinh lại một lần nữa được phơi bày ra ánh sáng quốc tế.

Phương Tôn
Tháng 8.2009


4) Thuốc trừ gián và kiến độc hại của Trung Quốc
Huỳnh Chiếu Đẳng

Đó là thuốc trừ gián và kiến rất công hiệu của Trung Quốc nhưng bị cấm bán tại Mỹ. Tuy vậy với Việt Nam ta cấm thì cấm mà xài thì xài. Bên dưới đây là tấm ảnh của webpage thành phố Fort Worth Texas ra thông báo về chất độc trong phấn Miraculous Insecticide Chalk. Phấn nầy bàn bán rất rẽ ở chợ trời và một số tiệm buôn Việt Nam khắp nước Mỹ. Thông báo nầy cho biết phấn trừ gián bị nhập cảng lậu vào Mỹ, trong đó chất trừ côn trùng là deltamethrin bị cấm vì độc cho người. Còn nó độc thế nào thì tôi trích luôn một webpage khác về độc tính của nó cho bà con xem chơi. Bản thứ hai bên duới là trích từ danh sách các chất hóa học độc bị cấm tại Mỹ. Trong các tai hại do nó gây ra có luôn tính gây ung thư (carcinogenicity) .

Tôi thấy có vài vị trong nhà tích trử cả đống phấn Miraculous Insecticide Chalk vì quá rẽ $1 tới 5 cây mà công hiệu. Mỹ coi vậy mà dỡ ẹt, có ba con kiến mà cả chục thứ thuốc bán trong tiệm Mỹ hợp pháp có cái nào hiệu nghiệm lâu dài đâu, thứ nầy xài vừa dễ vừa gọn vừa hao mòn sức khỏe cả nhà. Kiến chết mà người cũng ngất ngư, một công hoàn thành đôi ba việc.

Có vị trét lung tung khắp nhà nơi nào có kiến có gián là trét. Trét xong để đó cho gió thổi bay khắp nhà kín mít. Thở bụi phấn nầy vào phổi thì eo ơi ông địa. Cháu nội cháu ngoại quí vị bò chơi những nơi có trét phấn thiệt là đáng ngại cho tương lai của chúng quá. Ô hay, bạn HCĐ nầy cũng lạ, cháu tôi tôi không lo thì thôi mắc mớ chi tới bạn...

Biết mà làm thinh e mang tội, thôi thì nói ra có khi làm mích lòng quí vị nhưng tránh cho con cháu quí vị tai hại lâu dài được chút xíu nào thì cũng vui bụng.

Huỳnh Chiếu Đẳng (10-Aug-09)

Sự Nguy Hiểm Về Hàng Hóa Của Mấy Chú Ba
Xin Lưu Ý Thực Phẩm Nhiễm Độc Từ Trung Cộng
"Coi chừng câu nói "Ăn Cơm Tàu, Ở nhà...."


oOo


5) Báo động đỏ: Nước Tương Làm Bằng Tóc
Bài của GS. Tse-Yan Lee, B.H.Sci; Dip.Prof. Consel; MAIPC; MACA (Trần Anh Kiệt lược dịch)

Những báo cáo gần đây về vấn đề thực phẩm biến chế sản xuất tại Trung Cộng đã gây ra mối quan ngại lớn trên thế giới. Các tài liệu liên quan đến vấn đề này được trích dẫn từ các báo chí và các bài thông tin trên mạng điện toán từ Trung quốc và khắp nơi về một loại nước tương được bào chế từ tóc của con người. Về phương diện khoa học và y tế, người ta đang nghiên cứu để tìm hiểu xem việc sử dụng loại nước tương này trong thời gian ngắn hạn và lâu dài sẽ có những phản ứng bất lợi và ảnh hưởng đến sức khỏe của con người như thế nào Sau đây là bài trích dẫn từ các tài liệu thông tin đó để quý độc gỉa tham khảo.

Nước tương là một loại thực phẩm được chế biến từ đậu nành và đã phổ biến nhiều nhất khắp nơi trên thế giới. Lịch sử của nước tương đã có từ thời nhà Chu bên Trung Quốc trước công nguyên (1027-777). Tùy theo địa phương, nó được sản xuất bằng nhiều thứ nguyên liệu khác nhau như ở Trung Quốc, loại nước tương thường (light soy sauce) và loại nước tương đặc (dark soy sauce) gồm xì dầu hay xì yếu thì được chế biến từ đậu nành. Còn ở Nhật Bản, Triều Tiên, Phi Luật Tân có khi được chế biến bằng các nguyên liệu khác, nhưng bao giờ cũng giữ được phẩm chất vệ sinh và bổ dưỡng. Quá trình chế biến nước tương giữa các quốc gia tuy có vài điểm khác nhau nhưng tựu trung đều giống nhau là phải trải qua những giai đoạn lên men cần thiết.

Để rút ngắn thời gian trong tiến trình chế biến, ngày nay, người ta đã dùng kỹ thuật khoa học như cho vào hydrochloric acid, hoạt chất carbon và một số hương vị. Phương pháp chế biến này tuy tiện lợi nhưng đã mất hết phẩm chất thiên nhiên so với loại nước tương được biến chế theo phương pháp cổ truyền.

Ngày nay nước tương được thế giới coi như là loại gia vị cần thiết. Nó được dùng trong hầu hết các món ăn Trung Hoa và kể cả các món ăn Tây Phương như món ra-gu, hamburger và các món sà-lách. Bên cạnh việc làm tăng thêm mùi vị cho các món ăn, nước tương còn có một giá trị dinh dưỡng đặc biệt. Nó gồm có chất protein và carbohydrate không chất béo, cũng như chứa rất dồi dào chất riboflavin (sinh tố B2) và các chất khoáng (sodium, calcium, phosphorus, chất sắt, selenium và chất kẽm).

Hàng năm trên khắp thế giới người ta đã sản xuất ra hàng ngàn tấn nước tương để cung ứng cho thị trường tiêu thụ. Có một điều đáng lưu ý là sử dụng nước tương trong một thời gian lâu dài hay ngắn hạn có thể ảnh hưởng đến sức khỏe nếu phương pháp và nguyên liệu chế biến không được bảo đảm vệ sinh và an toàn. Chủ điểm của bài viết này nhằm trình bày cho quý độc giả biết về một loại nước tương không an toàn được sản xuất tại Trung Quốc và được bày bán hiện nay tại khắp nơi.

Vào cuối năm 2003, người ta sản xuất hàng loạt các loại nước tương có nhãn hiệu “Hongshuai Soy sauce” tại Trung Quốc, áp dụng theo phương pháp hóa sinh và kỹ thuật tân tiến bởi một nhà máy chế biến thực phẩm gia vị. Họ còn bảo loại nước tương này không tuân theo phương pháp chế biến thông thường và cổ điển bằng những đậu nành và lúa mì. Đặc biệt giá thị trường của loại nước tương này rất rẻ nên được các nhà nhà hàng, trường học sử dụng rất nhiều.

Giữa tháng giêng năm 2004, một nhóm ký giả của chương trình truyền hinh “Weekly Quality Report”do nhà nước tỉnh Hồ Bắc điều hành đã điều tra về phương pháp chế biến nước tương của hãng Hongshuai. Họ giả dạng làm khách hàng mua sỉ nước tương và muốn biết về công thức chế biến của loại nước tương này như thế nào. Viên quản lý cho biết thành phần của nước tương gồm có amino acid hòa hợp với nước, sodium hydroxide, mật đường (loại dung dịch phế thải sau khi đã quây ly tâm chế thành đường cát trắng), hydrochloric acid và những thành phần chất hóa học khác...

Họ cũng được cho biết rằng trong nguyên liệu chế biến nước tương, hàng tháng, nhà máy phải cần sử dụng đến hàng chục ngàn tấn amino acid dưới dạng bột hoặc chất sấy khô mua từ một nhà máy sản xuất hóa chất khác. Để mở đầu cho cuộc điều tra phỏng vấn, các ký giả quyết định tìm hiểu cho ra nguồn nguyên liệu để chế biến thành chất amino acid là gì.

Sau đó các ký giả đã tìm ra nguyên liệu để bào chế loại xi-rô amino acid này tại một nhà máy sinh hóa ở tỉnh Hồ Bắc (Hubei). Họ trả lời các ký giả rằng amino acid chủ yếu được chế biến từ tóc của con người, thu nhặt từ các tiệm uốn tóc, các đống rác lẫn lộn bao cao su ngừa thai, ống kim chích, bông gòn dính máu mủ và cả băng vệ sinh phụ nữ, thải ra từ các bệnh viện ở nhiều nơi trong nước.

Dĩ nhiên loại tóc này rất dơ bẩn và không vệ sinh chút nào vì người ta bỏ lẫn lộn trong các rác rưởi gồm bao ngừa thai, ống và kim chích, bông gòn đã được sử dụng của bệnh viện và các băng vệ sinh của phụ nữ vân vân.Các nhân viên nhà máy bảo loại tóc này không có độc chất nhưng thực tế nó không hạp vệ sinh và dĩ nhiên có mang nhiều loại vi khuẩn hay bào tử gây bệnh khác nhau.

Nguyên do người ta sử dụng tóc của con người để chế biến amino acid để làm nước tương là vì nguyên liệu này rất rẻ, nhờ thế giá thành của nước tương cũng rẻ theo nên có thể cạnh tranh dễ dàng với những loại nước tương (thật thà) khác. Hơn nữa tóc của con người chứa dồi dào protein hơn đậu nành và lúa mì, khi làm thành nước tương lại có mùi vị thơm ngon hơn.

Cũng tương tợ như vậy, trong thời kỳ chiến tranh thế giới, vì khan hiếm lương thực, đa số đậu nành đã được sử dụng để chế biến nhiều loại thực phẩm khác, chánh phủ Nhật Bản cũng đã dùng kỹ thuật giống vậy để sản xuất nước tương thay thế.

Tuy nhiên tóc của con người chứa nhiều loại hóa chất độc hại. Theo báo “Weekly Quality Report” tóc nói chung chứa nhiều thạch tín (arsenic) và chì (lead), đó là những hóa chất sẽ gây phương hại trầm trọng đến hệ tiêu hóa, thận, hệ tim mạch, hệ thần kinh và hệ thống sinh dục. Hơn nữa loại tóc này rất dơ bẩn, lẫn lộn với những môi trường ô uế khác nhau.

Tiêu chuẩn vệ sinh là vấn đề đáng quan ngại nhất vì nó được thu nhặt từ rác rưới của các tiệm uốn tóc và bệnh viện, dĩ nhiên chứa nhiều vi khuẩn và không thể chế biến làm một thứ thực phẩm an toàn cho sức khỏe. Hơn nữa những hóa chất dùng để phân tách và chế biến amino acid từ tóc lại cũng là những chất độc hại khác. Trong quá trình chế biến nó sẽ sản sinh ra phụ chất carcinogenic, làm cho công nhân chế biến cũng như người tiêu thụ sản phẩm gia tăng cơ hội bị bệnh ung thư hơn.

Một thời gian sau khi tin tức ghê tởm này được phổ biến, các cơ quan thông tin nhiều nước trên thế giới như Hong Kong, Đài Loan, Nhật Bản, Hoa Kỳ đã lên tiếng chỉ trích cách thức làm ăn bê bối này.

Hiện thời Hiệp Hội Các Quốc Gia Âu Châu đã từ chối nhập cảng một số hiệu nước tương và thực phẩm sản xuất từ Trung Quốc vì lý do an toàn cho sức khỏe của công chúng. Dưới áp lực của quốc tế, chánh quyền Trung Cộng đã miễn cưỡng tỏ ra quan tâm đến sự kiện chưa từng thấy tại đất nước này.

Thực ra hàng hóa giả mạo đã trở thành mối lo ngại chánh của chính quyền Hồng Kông khi thực phẩm được chế biến từ Trung Quốc ào ạt đổ vào đã cạnh tranh với thị trường thực phẩm tại xứ này từ nhiều năm qua. Cuối năm 1998, Hải quan Hong Kong đã tịch thâu hơn 13 ngàn chai nước tương giả. Vài tháng sau, họ lại tịch thâu thêm một số lượng rất nhiều loại nước tương giả khác được bày bán ngoài thị trường tổng cộng trị giá trên 120 ngàn đô la Hong Kong. Loại nước tương này cũng đã được nhập cảng vào Úc trong cùng thời kỳ ấy mà không bị cơ quan kiểm phẩm phát giác.

Năm 2004, Hải quan và Cơ quan Tiêu thụ Hong Kong đã tịch thâu hơn 200 chai nước tương giả được tiếp tục bày bán như vậy nữa. Phần lớn những loại nước tương giả này được sản xuất dưới nhãn hiệu của những hãng nước tương nổi tiếng như Pear River Bridge. Mặc dầu trong số nước tương giả này có loại không phải chế biến từ tóc con người, nhưng thành phần công thức không được rõ ràng, đã làm cho người tiêu thụ quan ngại vì họ sợ bị ngộ độc và nguy hiểm đến sức khỏe.

Cơ quan Kiểm Soát thực phẩm Hong Kong đã hướng dẫn người tiêu thụ về phương pháp nhận diện các loại nước tương giả và nước tương thiệt bằng cách phân biệt các đặc tính khác nhau của nó như mùi, vị và màu sắc. Hiện thời các hãng nước tương Hong Kong đã thay đổi về hình thức trình bày chai và nhãn hiệu. Nhưng nếu không được phân tích bằng kỹ thuật, chưa chắc một nhân viên kiểm phẩm đã có nhiều năm kinh nghiệm với đôi mắt bình thường có thể phân biệt được huống hồ là người tiêu thụ không được huấn luyện về khả năng chuyên môn. Để chắc chắn, nhiều người ở Hong Kong đã từ chối mua nước tương của Trung Quốc. Một số khách hàng tiêu thụ khác đã cẩn thận hơn bằng cách tẩy chay luôn bất cứ loại thực phẩm nào được sản xuất từ Trung Quốc.

Mặc dầu chánh quyền Trung Cộng cố gắng làm êm dịu sự chỉ trích của công luận thế giới về các loại thực phẩm mất vệ sinh bằng cách đưa ra biện pháp chế tài. Nhưng người tiêu thụ ở Hồng Kong vẫn còn lo ngại về sự an toàn của thực phẩm chế biến từ Trung Quốc. Bởi vì các hãng sản xuất nước tương tại lục địa Trung Hoa vẫn tiếp tục dùng amino acid bào chế từ tóc của con người để làm nguyên liệu sản xuất nước tương. Hiện nay nhà cầm quyền Trung Công, dưới áp lực của các cơ quan thông tấn trong và ngoài nước, đã có lệnh cấm sản xuất các loại nước tương chế biến theo kiểu cách này, nhưng thực sự họ có quyết tâm hay không lại là một chuyện khác.

http://www.thegioinguoiviet.net/showthread.%20php?t=7511


6) Hàng hóa Trung Cộng dành cho trẻ em không an toàn

Báo China Daily hôm qua đưa tin gần phân nửa mặt hàng quần áo và 1/3 sản phẩm đồ dùng cho trẻ em sản xuất ở tỉnh Quảng Đông, miền nam Trung Quốc, không bảo đảm an toàn do chứa nhiều hóa chất độc hại.

Theo tờ báo, đó là kết quả của một cuộc điều tra chính thức mà nhà chức trách Quảng Đông, một trong những trung tâm sản xuất hàng xuất khẩu của Trung Quốc, tiến hành. Báo này cho biết chỉ có 53,5% số hàng may mặc được kiểm tra đáp ứng các tiêu chuẩn an toàn, số còn lại phần lớn chứa dư lượng hóa chất độc hại vượt mức cho phép, trong đó có formaldehyde, một loại hóa chất có thể gây nhiễm trùng da và đường hô hấp.

Đối với đồ dùng trẻ em, chỉ 67,7% được đánh giá là an toàn, trong khi một số sản phẩm bị phát hiện có vấn đề khi chứa quá nhiều formaldehyde hoặc các kim loại nặng có hại cho sức khỏe như chì, cadmium và chromium. Tờ báo dẫn lời phát ngôn viên của Cục Giám sát chất lượng và công nghệ tỉnh Quảng Đông, ông Lâm Thụy Tây, cho biết chính việc sử dụng các nguyên liệu thô và sơn không đạt tiêu chuẩn là nguyên nhân chính khiến các sản phẩm nói trên có dư lượng formaldehyde và các kim loại nặng vượt mức cho phép.

T.Q


Xin chuyển tới quý vị thông tin về

7) Trung Cộng: TRÀ SỮA TRÂN CHÂU chứa POLYMER
Anh Quyên/Tâmlinhvàođời

Đặc biệt cho các em nhỏ và Bạn trẻ tại Vietnam…
Việt Nam thấy nhiều nơi bán... Nguy hiểm quá !!!

Cập nhật lúc 14:27, Thứ Năm, 06/08/2009 (GMT+7)

Ở khắp mọi nơi trên đất nước Trung Quốc đều có sự hiện diện của các quán trà sữa trân châu hấp dẫn.

Nhưng mới gần đây, theo điều tra thị trường của phóng viên Trung Quốc, thành phần làm ra ly sữa và hạt trân châu không những không bổ béo gì mà còn độc hại.

Ở VN, nắng hè gay gắt đã trở thành điều kiện thuận lợi cho việc phát triển kinh doanh của các quán trà sữa trân châu. Từ phố lớn phố nhỏ, đường to đường bé, ngõ hẻm ngóc ngách, người người uống trà sữa trân châu. Giá thành mỗi cốc trà = nửa tệ (khoảng 1.000 VND)

Trên các khu phố lớn, 1 cốc trà sữa trân châu có giá từ 4 tệ đến 8 tệ, nhưng ở một số tiệm trà sữa ở quanh trường học và siêu thị, giá của những cốc trà sữa trân châu được làm từ những nguyên liệu không rõ xuất xứ chưa đến 3 tệ.

3 “pháp bảo” để làm trà sữa trân châu là: bột sữa, trân châu và đường hóa học. Như vậy có thể thấy giá thành phẩm, giá nguyên liệu của loại đồ uống hấp dẫn này vô cùng rẻ.

Theo ghi nhận của phóng viên Trung Quốc, trong mấy cơ sở chuyên bán buôn nguyên liệu làm trà sữa, có rất nhiều những gói bột sữa các loại, lớn nhất là 50kg, được xếp đống ở dưới đất. Giá cả của chúng dao động từ 20 tệ đến 400 tệ. Mỗi gói bột sữa như thế có thể pha ít nhất 400 ly trà sữa. Chủ tiệm còn cho biết bột sữa và bột trà được đóng vào cả những gói có khối lượng tịnh nhỏ để thuận tiện cho việc pha chế của những quán trà sữa trân châu nhỏ.

Một chủ cửa hàng khác cho biết: “Thường thường những gói bột sữa 200 tệ bán rất chạy”. Còn “trân châu” thì sao? Người ta đóng mỗi gói trân châu khoảng 2kg, bán 10 tệ một gói, mỗi gói như thế đủ dùng cho hơn 100 cốc. “Tính thêm cả tiền cốc nhựa, tiền thuê nhân công và tiền thuê cửa hàng, giá thành phẩm của mỗi cốc trà sữa khoảng nửa tệ” – ông chủ tiệm đó nói.

Chú ý quan sát bao ngoài của các túi nguyên liệu, phóng viên phát hiện, ngoài bao bột trà có ghi nơi sản xuất ở Thượng Hải ra, những bao bột sữa kia chỉ có dòng chữ ghi đại lý bán hàng, không thấy ghi gì thêm nữa.

Không dùng sữa tươi mà dùng bột sữa

Anh Cố Vĩ (tên nhân vật đã được thay đổi), 42 tuổi, từng làm chủ một hệ thống nhiều cửa hàng kinh doanh mặt hàng trà sữa trân châu, tiết lộ với phòng viên, trà sữa trân châu mang đến cho khách hàng những hương vị ngọt ngào quyến rũ, đồng thời nó cũng mang đến cho họ những căn bệnh rất nguy hiểm.

“Trong trà sữa trân châu thì ‘trà sữa‘ được coi là ‘linh hồn, Cố Vĩ nói, dùng bột sữa mà không dùng sữa tươi để pha trà, đây được coi là bí quyết hành nghề của những tiệm kinh doanh thức uống giải khát này. 10 ly sữa tươi cũng không cho được vị thơm đậm đà như 1 thìa bột sữa, đây cũng chính là nguyên nhân tại sao đa số tiệm trà sữa lại sử dụng bột sữa thay cho sữa tươi”.

Trên thực tế, một số nguyên liệu để làm trà sữa trân châu chỉ là những bột vụn mà thôi, thành phần cụ thể là: bột sữa, chất dẻo cao phân tử (nói trắng ra là nilon), sunphát natri ngậm nước (Na2SO4.10H2O) và một vài độc tố hóa học sử dụng trong công nghiệp như Clo.

Trong bảng thành phần của bột sữa đều ghi hàm lượng chất béo không cao quá 32%. Nhưng trên thực tế, thành phần chủ yếu của bột sữa lại chính là dầu thực vật qua quá trình Hydro hóa, đây chính là 1 loại axit béo. Chuyên gia cho biết: “Hàm lượng chất béo trong 500ml trà sữa đã vượt quá quy định nạp chất béo cho cơ thể của người bình thường trong 1 ngày, cứ tiếp tục như vậy, rất dễ mắc bệnh tim mạch, nổi u bướu, hen suyễn, thở khò khè…Trẻ nhỏ thì giảm sút trí lực”.

Ít ai có thể ngờ những hạt trân châu dai dai, dẻo dẻo này lại là hạt ... nhựa.
(Ảnh: Sketch-book)

Ăn “trân châu” tức là ăn “polymer”?

Trân châu làm tăng sức hấp dẫn cho ly trà sữa. Cố Vĩ nói: “Trà sữa trân châu có được sự mến mộ của khách hàng như ngày nay chính là nhờ có những viên “ngọc” đen đen, tròn tròn đó, rất nhiều những vị khách đến với trà sữa là do trót “phải lòng” những hạt trân châu dai dai, dẻo đẻo ấy. Người trong nghề gọi nó là bột trân châu, thành phần chính của bột trân châu là bột sắn."

Nhưng nếu chỉ là bột sắn đơn thuần, thì hạt trân châu không thể có độ dai như thế, cho nên người ta khắc phục điều này bằng biện pháp đơn giản là trộn thêm lòng trắng trứng và bột mì. Dù như vậy, nhiều tiệm trà sữa vẫn thấy rằng trân châu của họ chưa đủ độ dai cần thiết, thế là họ chọn cách làm rất nhanh gọn: cho thêm vật liệu polymer. Cái gọi là “vật liệu polymer” nói trắng ra là nhựa. Đây cũng chính là bí quyết tuyệt mật của các tiệm “trà sữa polymer”. Cố Vĩ nhấn mạnh thêm: “Cơ thể con người không thể hấp thụ hợp chất đó, hậu quả của việc ăn nhựa thế nào, ai trong chúng ta cũng có thể tưởng tượng ra được”.

Nguồn tin đáng tin cậy cho biết, hiện nay chính phủ Trung Quốc đã kiểm soát nghiêm ngặt vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm. Những sản phẩm gây hại cho sức khỏe người dân sẽ bị xử lý nghiêm khắc. Đây cũng là tiếng chuông cảnh báo cho tất cả người tiêu dùng, nên thận trọng khi sử dụng đồ ăn thức uống. Nếu không, sức khỏe của chúng ta sẽ tỉ lệ nghịch với độ dai dẻo của “trà sữa polymer”.

Anh Quyên (Theo Renminwang – Mạng nhân dân)

*****************
4- VÁCH TIỀN CHẾ (DRYWALL) SẢN XUẤT TẠI TRUNG CỘNG CHỨA NHIỀU HÓA CHẤT ĐỘC HẠI (NỒNG NẶC MÙI LƯU HUỲNH) TRONG HÀNG CHỤC NGÀN CĂN NHÀ MỚI TẠI HOA KỲ.

PHẢI CHĂNG VÁCH TIỀN CHẾ TRUNG CỘNG LÀ VỤ TAI TIẾNG NHẬP CẢNG KẾ TIẾP ?

Tim Padgett / Miami / TIME CNN (NGUYỄN THÙY DUNG chuyển ngữ)


Howard Ehram, nhân viên công ty Chinese Drywall Screening, gở nắp hộp cắm điện trong một căn nhà mới xây tại Port St. Lucie, Florida, để xem xét việc hư hỏng gây ra bởi loại vách tiền chế độc hại được sản xuất từ Trung cộng và nhập cảng vào Hoa Kỳ, phần lớn là tại Florida.
(Hình: Sarah Grile / Palm Beach Post / Zuma)


Ngay sau khi hai vợ chồng bà Danie Beck dọn vào căn phố mới xây hai tầng ở vùng phía tây Miami vừa mua vào mùa Hè 2006, bà ngửi thấy mùi hôi gì như thể là mùi xác chết của một con vật nằm đâu đó đằng sau các bức tường. Bà cho biết, mùi hôi lưu huỳnh nồng nặc cứ vướng vất mãi trong nhà khiến bà bị chóng mặt ngây ngất phải nằm liệt giường nhiều ngày.

Bà thường xuyên chịu đựng mất ngủ và sưng nhức khớp xương. Căn nhà hình như cũng cũng “lây bệnh” luôn: các ngọn đèn nhấp nháy tắt sáng liên hồi, đồ đạc bằng gỗ trong nhà cũng dần dà phai màu. Máy điều hòa không khí, một gia cụ tối cần thiết ở miền Nam Florida, cũng “nằm vạ” không chịu chạy. Bà giáo dạy khiêu vũ 67 tuổi đã than trời như bộng: “Thật là một cơn ác mộng kinh hoàng, hàng ngày tôi có cảm tưởng như thể là có cái gì đó trong căn nhà muốn đè tôi bẹp dí xuống đất vậy đó !”

Mãi cho đến khi người thợ gỡ ra để thay thế cuộn dây điện máy lạnh bị mòn ruỗng một cách kỳ lạ thì bà mới khám phá ra rằng điều mà bà và nhà thầu nghi ngờ chính là nguyên nhân qủy quái: loại vách tiền chế (drywall) trong nhà được nhập cảng từ Tàu cộng.

Bà Beck là một trong số hàng trăm gia chủ nạn nhân tại Florida đã tố cáo mức độ độc hại của các hóa chất như lưu huỳnh đang phát sinh từ loại vách tiền chế nhiễm độc sản xuất tại các nhà máy Trung cộng.

Trong những năm gần đây, việc xây dựng nhà cửa tại Hoa kỳ đã bùng phát một cách ồ ạt dữ dội, các nhà thầu “khát” vật liệu xây cất kinh khủng, nhất là loại vách tiền chế được nhập cảng một cách bừa bãi.

Trước năm 2005, lượng nhập cảng vách tiền chế Trung cộng chả “bõ bèn” ; nhưng kể từ năm 2006, hơn 550 triệu cân anh (lbs, tương đương 250 ngàn tấn,) vách tiền chế Trung cộng được đưa vào Hoa Kỳ, phần lớn là Florida. Số lượng nhập cảng thật ra chỉ là một phần không đáng kể (chỉ tương đương khoảng 1.7%,) so với con số 15 triệu tấn loại vách tiền chế nầy được chế tạo hàng năm tại nội địa, nhưng loại vách tiền chế Trung cộng được dùng làm vật liệu xây cất hơn 60 ngàn căn nhà tại hàng chục tiểu bang, kể cả những căn nhà xây sau cơn bão Katrina tại Louisiana.

Ít nhất đang có 4 vụ kiện tập thể (class actions) tại Florida, và nhiều vụ kiện tập thể khác cũng đang được phát động tại các tiểu bang California, Louisiana và Alabama.

Ủy Ban An Toàn Sản Phẩm Tiêu Thụ Hoa Kỳ đang tiến hành điều tra các khiếu nại nầy. Nếu loại vách tiền chế Trung cộng được chứng minh chính là thủ phạm thì luật sư của các khổ chủ cho biết rằng sẽ có hàng chục ngàn ngôi nhà bị ảnh hưởng sẽ rớt giá thê thảm thêm nữa vốn đã là hậu quả của cuộc khủng hoảng tín dụng. David Durkee, một luật sư tại Miami đang phụ trách một trong các vụ kiện, tuyên bố: “Nhiều người sẽ bị đấm vào đầu một cú thứ hai và rất có thể làm cho cuộc khủng hoảng tín dụng thêm trầm trọng vì đó là dịp tốt đẩy các khổ chủ ra khỏi căn nhà họ đang sinh sống.”

Hơn phân nửa số nhà xây dựng ở Florida lại dùng vách tiền chế Trung cộng. Một số vụ kiện ở đây nhắm vào các công ty xây nhà; một số kiện khác nhắm vào các nhà sản xuất và cung cấp kể cả công ty Knauf của Đức có các chi nhánh nhà máy tại Trung cộng hiện đang bị công ty xây cất Lennar tại Florida khởi kiện, công ty nầy cũng khởi kiện các nhà cung cấp (vách tiền chế Trung cộng) khác của Hoa Kỳ.

“Không độc không ăn tiền”, còn chờ gì mà không nhanh tay chộp lấy bà con ơi !

Công ty Lennar đang phải đối đầu với vấn đề vô cùng trầm trọng nầy đã phát động một chương trình kiểm nghiệm và thay thế các loại vách tiền chế ô nhiễm độc chất trong các căn nhà do công ty xây cất kể cả căn nhà của ông bà Beck. Tiến trình nầy thường bao gồm luôn cả việc lo di dời chỗ ở cho các gia đình khổ chủ đến một nơi khác, thay thế nội thất các căn nhà, và phải mất một khoảng thời gian ít nhất 6 tháng.

Một công ty xây cất đang bị kiện khác, Engle Homes có trụ sở tại Holliwood, Florida, cũng đã phải thừa nhận về loại vách tiền chế độc hại, ít nhất cũng đang tồn tại trong một số ít nhà cửa do công ty xây cất. Trong một bản tuyên bố về các căn nhà gần Fort Myers, Florida, (một phần trong vụ kiện tập thể do luật sư Durkee đảm nhận,) công ty cho biết: “Các kết quả điều tra tiên khởi của chúng tôi cho biết rằng dường như đây là một sự kiện riêng rẽ chỉ ảnh hưởng đến một số nhỏ các căn nhà do Engle Homes xây cất trong vùng Fort Myers, Florida, và hiện chúng tôi đang thực hiện kế hoạch giúp đỡ các gia chủ liên hệ.”

Tường bột hay vách tiền chế (drywall) được chế tạo từ bột thạch cao, một loại khoáng chất mềm, được ép nằm giữa hai tấm giấy dày. Luật sư của các nguyên cáo cho rằng nguyên liệu làm tường bột tiền chế bị nhiễm độc được khai thác ít nhất là từ một mõ thạch cao tại Trung cộng và có thể là từ nhiều xứ khác nữa.

Một vài năm trước đây, Knauf và các nhà chế tạo vách tiền chế khác cũng đã nhận được nhiều khiếu nại về một mõ thạch cao tại Tianjin (Thẩm Dương ?) Trung Hoa; Knauf cho biết công ty đã ngưng xử dụng nguyên liệu khai thác từ mõ thạch cao nầy cho đến cuối năm 2006 ; tuy nhiên, Knauf phủ nhận rằng sản phẩm của họ bị nhiễm độc và trần tình rằng họ không phải là nhà cung cấp duy nhất nhập cảng vào Hoa Kỳ các vách tiền chế độc hại chế tạo từ Trung cộng.

Tiếp xúc với hãng thông tấn TIME CNN, công ty đề cập đến bản tuyên bố của nhà máy chi nhánh của họ tại Trung cộng, Knauf Plasterboard Tianjin Ltd.: “Một mức độ thấp của hợp chất lưu huỳnh hiện diện trong không khí trong nhà không ra gây ra nguy hại nào cho sức khỏe. Lượng thành tố được tìm thấy trong các thử nghiệm không lớn hơn số lượng nằm trong không khí bên ngoài nhà, trên mặt đất, trên đầm lầy hay trên mặt biển.”

Bộ Y Tế tiểu bang Florida chưa công bố kết quả về các thử nghiệm riêng của bộ về vấn đề các loại vách tiền chế độc hại. Nhưng ông bà Beck và các khổ chủ khác đã khiếu nại về các triệu chứng bệnh tật gây ra bởi độc tố trong các vách tiền chế (drywall: tường bột,) làm từ Trung cộng mà gia đình các nạn nhân trong các căn nhà nầy đang phải chịu đựng không thể chỉ là chuyện tình cờ.

Vấn đề thật ra đã được đưa ra ánh sáng từ năm ngoái khi gia đình các khổ chủ đã trình bầy mối quan ngại trên Mạng lưới thông tin toàn cầu (Internet,) về “mùi trứng thối” (rotten-egg smell) trong căn nhà của họ, chứng chảy máu mũi và nhiều thứ tật bệnh khác xảy ra mau lẹ.

Cùng lúc đó, những người thợ máy lạnh cũng đã bực tức khiếu nại với nhà thầu về các cuộn dây đồng máy lạnh trong các căn nhà mới xây bị ruỗng mòn mau lẹ một cách kỳ lạ. Các công ty sản xuất máy lạnh kết luận rằng việc dây đồng bị bào mòn mau lẹ là do mức độ cao về độc tố lưu huỳnh trong không khí và các thứ mốc meo. Dây đồng trong các ổ điện, các đồ gia dụng và dây diện bóng đèn cũng hư hỏng y như đồ gỗ.

Bức tranh thủy mạc “đỉnh cao trí tuệ loài … khỉ” trông “hoành tráng và ưu việt” quá phải không bà con ?

Từ đó, trong vài năm trở lại đây, các hội “bảo vệ người tiêu thụ” đã gia tăng mức báo động đỏ về sự tràn ngập các sản phẩm độc hại sản xuất từ Trung cộng như kem đánh răng và đồ chơi trẻ em.

Bà Beck nói rằng công ty Lennar đã hứa với bà là sẽ tháo gở hết mọi thứ có dính dáng đến loại vách tiền chế độc hại cho đến khi chỉ còn trơ lại khung gỗ mà thôi. Rốt cuộc, tùy theo số lượng nhà mới được tìm thấy bị ô nhiễm, chi phí sửa chữa sẽ làm cho các nhà thầu tốn kém lên đến hàng chục triệu đô la. Đó là chưa tính đến các thiệt hại chưa được liệt kê rõ ràng trong các vụ kiện .

Tuy nhiên, có một vấn đề mà các nguyên cáo khổ chủ phải đối phó là nhiều nhà thầu bị kiện đã bị tán gia bại sản trong cơn sốt xây cất bị vỡ nợ trong thời gian gần đây. Và ngay cả khi những căn nhà bị nhiễm độc được sửa chữa hoàn hoàn hảo đến đâu chăng nữa thì các khổ chủ cũng bị mang tiếng đã từng là nạn nhân của các căn nhà có loại vách tiền chế độc hại của họ.

(Xem các thông tin liên hệ: Trung cộng mò đến tận Phi châu & Làng phế thải điện tử ở Trung Hoa )

Khi mua, căn phố mới hai tầng của bà Beck có trị giá $344,000.00, bây giờ, căn nhà của bà đã tuột giá chỉ còn lại có $245,000.00 (mất gần 30 phần trăm,) còn ít hơn số nợ mà bà đã vay để “rinh về” căn nhà nầy. Và bà Beck cũng lo ngại rằng sau này bà khó lòng bán được căn nhà ở một mức giá nào đó ngay cả sau khi Lennar hoàn tất sửa chữa.

Bà Beck cho hay: “Đã nhiều lần tôi đã khần khoản yêu cầu Lennar mua lại căn nhà giùm tôi (nhưng … qúy vị biết đó, họ… chê !)” Chồng bà vừa mất năm ngoái vì chứng ung thư không có liên hệ gì đến vấn đề vách tiền chế độc hại của Trung cộng.

Cơ nghiệp của bà Beck đã liên tục bị sút giảm trầm trọng trong những năm gần đây. Ông bà đã mua căn phố mới hai tầng nầy sau khi một trận hỏa hoạn đã thiêu rụi căn nhà ở Miami mà họ đã từng sống 39 năm. Và bà cũng đã quen nhìn thấy giá trị căn nhà rất bấp bênh vì sự đe dọa của bão tố và sự thất thường của thị trường chứng khoán Wall Street. Nhưng chẳng bao giờ bà lại có thể ngờ được rằng tài sản của mình sẽ bị thiệt hại vì Trung cộng.

Nguyễn Thùy Dung
Source: http://www.time.com/time/nation/article/0,8599,1887059,00.html


*********************************

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2009



5- TRUNG CỘNG LÀ KẺ THÙ CỦA HÒA BÌNH THẾ GIỚI

Trần Nhu



4 TÊN SÁT THỦ RỢ TÀU PHÙ ĐỎ ÁC ÔN, KẺ THÙ THẾ GIỚI, THỜI HIỆN ĐẠI:
(Từ trái sang phải:) Mao Trạch Đông, Đặng Tiểu Bình, Giang Trạch Dân, Hồ Cẩm Đào,

"Nếu bạn thực tình muốn làm điều gì tốt lành hơn cho nhân loại, hãy chống lại bọn bá quyền Trung Quốc. Chúng là kẻ thù của hòa bình thế giới, mà nhóm lãnh đạo Bắc Kinh đứng đầu là Hồ Cẩm Ðào là một lũ quỷ giả hình, giả dạng để gây họa cho nhân loại."


Nước Tầu với những người bạn láng giềng

Nước Tầu lớn rộng có 29 nước láng giềng, trong đó có 15 nước có chung biên giới. Người Tầu từ ngàn xưa tới nay thường xuyên gây ra sự nhũng nhiễu, không bao giờ họ từ bỏ tham vọng xâm lăng và lấn chiếm đất đai của các quốc gia lân bang. Trong Bức giác thư gửi các vị tướng lãnh và binh sĩ quân đội Nhân Dân Việt Nam hồi đầu năm 2006 tôi đã viết: “Thật là đại bất hạnh cho những quốc gia nào có biên giới chung với nước Tầu, chúng là những người láng giềng tham tàn, độc ác, hèn hạ nhất” Quả thực, nước Tầu thời nào, lúc nào cũng là mối đe dọa thường trực.

Lịch sử, đầy dẫy những cuộc xâm lăng bành trướng, những tròng ách của người Tầu đè nặng lên các quốc gia lân bang, các Hoàng Ðế Trung Hoa từ khi họ lập quốc là chiếm đất, hủy diệt, đồng hóa và cai trị. Thực tế đó tự nhiên đưa đến sự thừa hưởng của các nhà lãnh đạo Bắc Kinh ngày nay. “Con cá Sấu vẫn giữ thói quen ăn thịt của nó.” “Con Báo cũng không bao giờ thay đổi, những chấm lông của nó”.

Ðối với người Tầu, bạn phải hiểu tổ tiên của họ hết đời này qua đời kia… người Tầu luôn luôn nghĩ đến việc đánh chiếm các quốc gia láng giềng, nhất là nước ta. Ðiều này dường như là một “tính cách” một nếp suy nghĩ của họ. Còn đối với người Việt Nam chúng ta chống Tầu dường như cũng là một “đặc thù”, trừ giặc Hồ và đồng đảng coi người Tầu như anh em. Người Tầu nguy hiểm, thâm độc, nhất là âm mưu hủy diệt và đồng hóa của họ.

Việt Nam cho đến nay, vẫn còn là Việt Nam không bị xóa nhòa vào cái khối đại Hán như nước Liêu, nước Ðại Lý và hàng trăm dân tộc khác trước đó đã bị hủy diệt hoặc đồng hóa. Các bạn phải luôn luôn nhớ đến công lao của tiền nhân ta đã kiên cường, dũng cảm chống lại bọn phong kiến phương Bắc, để còn nước Việt nam và không bị đồng hóa. Trước mắt chúng ta thấy đất nước Tây Tạng đang bị họa đó !

*

Chúng tôi sẽ trình bày một cách tổng quát về chính sách và âm mưu của người Tầu với các nước láng giềng, đặc biệt là nước ta bằng cách xem xét lại quá khứ để đối chiếu lịch sử cận đại. Trước hết là quốc gia Tây Tạng.

Sơ lược lịch sử Tây Tạng.

Về Cổ Sử của Tây Tạng cũng giống chuyện huyền thoại, dã sử của các nước. Theo truyền thuyết dã sử Trung Hoa cổ đại thì vua Thuấn, hậu duệ của hoàng đế Nghiêu khoảng thế kỷ XXII trước CN, thuộc bộ tộc người Hán ở vùng núi Tam Nguy có nhiều tù trưởng trong đó có bộ tộc người Miêu. Vua Thuấn (người Hán) mượn cớ chinh phạt người Miêu để tiến vào Tây Tạng, và mở ra một trang sử quan hệ qua lại giữa hai dân tộc Hán-Tạng. Nhưng ghi chép lịch sử chính thức, thì chỉ mới bắt đầu từ thời nhà Ðường-Tây Tạng mới có sự tiếp xúc với Trung Hoa. Sách cựu Ðường Thư.

Bấy giờ gọi Thổ Phiên, hoặc là Tây Phiên, khi vua Minh Thái Tổ bình định thiên hạ gọi nước Thổ Phiên là Ô Tư Tạng, ở Việt nam có sách ghi là Thổ Phồn. Ở cách kinh đô Trường An về phía Tây 8000 dặm là đất nước của người Tây Khuông thời Hán. Có thuyết nói họ là con cháu của Ðột Phát Lợi Lộc Cô ở vùng Nam Lương. Từ “Ðột Phát” chuyển âm thành “Thổ Phiên”. Chữ “Thổ” do chữ “Thốc” chuyển âm mà thành, nhưng đến đời Nguyên theo tiếng Mông Cổ: Thổ Phiến biến thành “Ðồ Bá Ðặc” từ âm đọc là Tobed nên người Tây Phương dịch thành Tibet, nhưng chung quy vẫn là do người Tạng tự gọi mình là xứ sở của mình là “Ðất nước của Phật” mà ra.

Về mặt hình thể địa lý thì Thổ Phiên còn có một chi ở vùng Thanh Hải ngày nay. Chi này từ thời Tần Hiếu Công đã đưa bộ tộc của mình rời về phía Nam vượt mấy nghìn dặm đến phía Tây sông Tứ Chi. Bộ tộc này có lẽ vào thời Nam-Bắc triều đã thành lập vương quốc Thổ Phiên (Tây Tạng) lấy LhaSa ngày nay làm kinh đô.

Ðến thời vua Ðường Thái Tông, thế lực của Thổ Phiên (Tây Tạng) rất mạnh sử sách Trung Hoa có ghi chép nhiều về Thổ Phiên, vua Tây Tạng thứ 30. Khí Tông Lộng Tán lên ngôi, người Tạng có thế lực quân sự hùng mạnh và hoạt động mạnh mẽ thường xuyên xâm lấn biên thùy của nhà Ðường, hai nước đánh nhau thường là quân Trung Hoa thua. Vua Ðường Thái Tông cuối cùng đã phải dùng kế mỹ nhân gả công chúa Kim Thành cho vua Tạng để giữ gìn biên giới phía tây. Trước đó vua Tạng còn đem quân đánh chiếm nước Miến Ðiện, bắt vua Miến hàng năm phải cống nạp, vua Tạng cũng chinh phục cả Nepal.

Các sử gia đều nhìn nhận rằng, bấy giờ Tây Tạng là một quốc gia rất hùng mạnh, hiếu chiến. Sau này ảnh hưởng tư tưởng Phật Giáo trở thành một dân tộc yêu chuộng hòa bình.

Trong sách lịch sử Tây Tạng của Pháp Sư Thánh Nghiêm có dẫn sách Cựu Ðường Thư, về việc này như sau: “Do hai nàng công chúa nước ngoài đều là những tín đồ Phật Giáo thuần thành, và đều đến từ những nước có nền văn hóa cao, nên bắt đầu từ đó, vua Tạng cũng nghe theo lời khuyên của hai nàng, mời các nhà sư của Trung Hoa và Ấn Ðộ đến Tây Tạng hoàng pháp. Nhà vua còn phái một đoàn gồm 16 người, trong đó có vị đại thần là Ðoan Mĩ Tam Bồ Ðề… Sang Ấn lưu học. Sau về nước đã lấy chữ Phạn làm cơ sở sáng tạo ra chữ cái của chữ Tạng, dịch thuật của kinh Phật, vua Tạng cũng tự mình học tập để xử dụng chữ Tạng. Từ đó, Tây Tạng đã bước vào thời đại văn minh.

Phật giáo đã có năng lực cảm hóa nhà vua rất mạnh, vì vậy mà nhà vua đã căn cứ vào tư tưởng của Phật Giáo, ban bố “Thập Thiện” và “Thập Thiện Yếu Luật” để dân chúng thi hành. Ðối với việc này sử gia cho rằng đây chính là vua Tạng đã từ tinh hoa của Phật Giáo, nêu ra những tiêu chuẩn về hành vi đạo đức cho toàn dân cùng tuân theo và dùng nó để phán xét thưởng phạt trong dân chúng. Nhà vua đã tự mình hành đạo và khuyến khích dân chúng tín ngưỡng Phật Giáo để giáo hóa tâm tính, dùng tinh hoa Phật giáo để định ra những tín điều về chính trị và tu dưỡng bản thân.

Qua đó ta có thể thấy (Phật giáo có thể giáo hóa một dân tộc hiếu chiến trở thành hiền hòa). Lịch sử Trung Hoa có ghi: “Ðường Duệ Tông Cảnh Vân năm đầu, Tây Lịch 710. Vua Ðường gả Công Chúa Kim Thành cho vua Tạng đời thứ 35 là Khí Lệ Túc Tán. Bấy giờ tuy Trung Hoa và Tây Tạng vẫn đánh nhau liên miên, nhưng nhờ công chúa đã làm được nhiều việc có lợi cho hòa bình về mặt văn hóa ngoài Kinh Phật. Các sách như Mao Thị Xuân Thu, Lễ Ký v.v… đã được đưa vào Tây Tạng. Sau đó, vào năm Phật lịch 1327 Ðường Túc Tông, Kiến Trung thư 4. Tây lịch năm 783. Và năm Phật lịch 1365 (Ðường Mục Tông, Trường Khánh năm đầu, (tây lịch 821), nhà Ðường và Tây Tạng đã hai lần ký kết liên minh, khắc thành văn bia bằng đá. Tấm bia (Sanh Cửu Liên Minh Bi ở trước Cung Bồ Ðạt Lạp hiện nay còn là tấm bia dựng vào đời vua Trường Khánh.

Sau khi thành Cát Tư Hãn lập ra đế quốc Mông Cổ, vào năm 1272, Hốt Tất Liệt nối ngôi Mông Ca Hãn, lại sai Bình Vương là Lỗ Xích đi đánh Tây Phiên, người Tạng thần phục Mông Cổ. Nhưng Hốt Tất Liệt biết người Tạng dũng mãnh, thiện chiến, không dễ dàng chinh phục được họ chỉ bằng vũ lực. Vì vậy ông ta đã ràng buộc thêm họ bằng Phật Giáo mà họ sùng tín, giả phong cho vị Tổ thứ tư của phái Tát Ca Là Ma Ðại Tát Ca Ban-trí đạt (Sakya Pandita) để làm vui lòng và cố kết nhân tâm người Tạng. Bây giờ, Tát Ca Ban Trí Ðạt còn phái người cháu của mình là Bạc-Tư-Ba đến Mông Cổ là vị tổ thứ năm của phái Tát Ca Lạt Ma Giáo.

Từ đó trở đi, việc hợp nhất chính trị với tôn giáo đã bắt đầu đặt nền móng cho Tây Tạng. Pháp Vương Tây Tạng kiêm luôn cả chức Vương Tạng. Hốt Tất Liệt còn đặt ra ở Thổ Phồn, gồm có ba lộ như Ô Tây Tạng, Nạp Lý Mễ, Cổ Lỗ Tôn và mỗi lộ đặt chức Tuyên Úy Sứ tư đồ nguyên soái phủ. Hai chữ “Ô Tư”. Tây Tạng phát âm là “Usu” có nghĩa là “vệ” vì vậy còn gọi là Vệ Tạng. “Ô Tư” có nghĩa là “trung tâm”. “Tạng” có nghĩa là “thanh tịnh”. Ô Tư Tạng có nghĩa là “Trung tâm thanh tịnh” là cõi Phật thanh tịnh. Ðó là tên một châu vùng kinh đô LhaSa. Bởi vị trí của Tây Tạng là nằm ở biên giới phía Tây nước Tầu. Cho nên đến đời nhà Thanh thì gọi tên Tây Tạng có nghĩa là cõi tây phương tịnh độ. Ðến cuối nhà Nguyên, chính quyền Tây Tạng dần từ tay Phát Tát Ca rơi vào tay Bạc-Khác-Mộc-Ðô (Phagomo-du) người sau này trở thành Tạng Vương.

Sau khi nhà Minh thu hồi được Trung Hoa từ tay người Mông Cổ, họ vẫn giữ nguyên chính sách của nhà Nguyên đối với quốc gia Tây Tạng. Năm Vĩnh Lạc thứ 4 đời vua Minh Thành tổ (1406 đã phong cho Cáp-Lập ma (Halima) của phái Ca Cử làm Ðại Bảo Pháp Vương: Năm thứ 11, phong cho Tý-trạch-Tư-ba của phái Tát-Ca làm Ðại Thừa Pháp Vương. Năm Tuyên Ðức thứ 9 đời Minh Tuyến Tông 1434 lại phong cho người em của Tông-Khách-Ba là Thích Ca làm Ðại Từ Pháp Vương. Năm 1720 quân Trung Hoa nhà Mãn Châu đã chiếm đóng.

Ðến nhà Thanh xác lập chủ quyền ở Tây Tạng và ngay cả Nội Mông vào phạm vi thế lực của mình. Hoàng Ðế Mãn Thanh (năm Thuận Trị thứ 9) Vẫn phải phong cho Ðạt-Lai Lạt-Ma đời thứ 5. Năm Khang Hi thứ 21 (Phật lịch 2227). Ðạt Lai đời thứ 5 viên tịch quyền Thần Tây Tạng Ðề Bà Tang Tiết giấu Khổng Phát tang trong suốt 14 năm, một mặt ngấm ngầm liên lạc với Chuẩn Cát Nhĩ Hãn của Tây Mông Cổ là Cát Nhĩ Ðan, một mặt tìm cách dây dưa trì hoãn với nhà Thanh.

Trong suốt thời gian nhà Thanh cai trị nhiều lần người Tạng đã nổi dậy chống lại quân xâm lược, triều đình nhà Thanh đã phải đem đại quân đi dẹp. Năm Phật lịch 2271 (Ung chinh thứ 5). Ở Tiền Tạng lại phát sinh cuộc khởi nghĩa. Ðại quân nhà Thanh phải nhiều tháng sau mới bình định được hậu Tạng. Nhân thắng lợi này, triều đình nhà Thanh liền bắt buộc (Ba-Tan) phải tiếp nhận quyền Tông phái của Trung Hoa. Sau đó lại nhân sự biến Phả Lai Nãi, Chu Nhĩ Mặc Ðặc, Na Mộc trát Lạc mưu làm binh biến, nhưng bị viên đại thần giữ lại ở Tạng dùng mưu giết đi. Từ đó triều đình nhà Thanh không còn phong tặng chức Vương cho Tây Tạng nữa.

Người Tầu từ đời nhà Thanh đến nay coi Tây Tạng như là một chi của dân tộc Trung Hoa. Nhưng trên thực tế ngay từ thời cổ đại, hai dân tộc Hán, Tạng cả dã sử, huyền sử vẫn là hai dân tộc, hai nước có nền văn hóa, phong tục tập quán khác nhau, chứ không thể là một. Sử sách đều ghi chép minh bạch đầy đủ chưa bao giờ Tây Tạng thuộc trong vòng chủ quyền của Trung Hoa.

Tây Tang vùng đất cổ xưa của dãy Himalaya, quanh năm tuyết phủ, ẩn chứa trong lòng nó một lịch sử văn hóa lâu đời. Vây quanh cao nguyên tươi đẹp có trên 3000 hồ lớn nhỏ. Rải rác trong rừng sâu, tàng trữ trong lòng bao sản vật quý hiếm dưới lớp tuyết dầy. Nó đã trở thành mục tiêu đầu tiên của đảng cs Trung Quốc. Tây Tạng đã nhiều lần bị ngoại bang xâm lăng: Người Mông Cổ, người Mãn Châu, người Anh. Nhưng chưa bao giờ những cuộc xâm chiếm này có ảnh hưởng gì đến tôn giáo và văn hóa của Tây Tạng. Nhưng lần này thì lại khác. Sự thay đổi chính trị của Trung Hoa vô thần, muốn thay đổi cả tim óc người Tây Tạng.

Chiếm vùng Cao Nguyên Nóc Nhà Thế Giới

Tây Tạng quả thực là miếng mồi ngon trước miệng con gấu đói. Về địa lý, Tây Tạng là một cao nguyên số một trên thế giới, độ cao trung bình quân với mặt biển là 1,600 thước (???), khoảng 5,500 m, chỗ thấp nhất như các dòng sông cũng cao hơn mặt biển 4.000 m đến 5.000 m. Vì vậy Tây Tạng có tên gọi là (Nóc nhà thế giới). Về quân sự Tây Tạng ở vị trí chiến lược rất quan trọng là từ các đỉnh núi cao nó trực tiếp uy hiếp nước Ấn Ðộ, Miến Ðiện, Nepal và cả các nước vùng Trung Á. Quân Trung Cộng có thể dùng đại pháo rót xuống các điểm nó muốn một cách chính xác.

Ðất nước Tây Tạng rộng mênh mông chiếm quá 12% tổng số diện tích đất của Trung Quốc, phía Bắc giáp Tân Cương và Thanh Hải, phía Ðông Nam nối liền với tỉnh Tứ Xuyên và Vân Nam, phía Tây có biên giới chung với Miến Ðiện, Ấn Ðộ, Bu Tan, Xích Kim và Nepal phía Tây giáp với Pakistan, Afghanistan hình thành một đường biên giới dài tổng cộng 4.000 Kilomet. Diện tích rộng gấp bẩy lần nước Pháp.

Các thế kỷ trước Tây Tạng là một vùng đất khuất lấp với thế giới, nhưng vào thời đại ngày nay nó giữ một vị trí chiến lược hết sức quan trọng. Nó có thể dùng làm bàn đạp xâm lăng nhiều quốc gia trong vùng. Chính vì thế, khi vừa mới nắm được quyền thống trị đại lục Trung Quốc năm 1950 Mao Trạch Ðông đã gửi điện khẩn cho Bành Ðức Hoài chuyển tới những người phụ trách Cục Tây Nam lúc bấy giờ là Ðặng Tiểu Bình, Lưu Bá Thừa, Hạ Long. Ông nói: “Nước Tây Tạng dân số không đông, nhưng giữ một vị trí hết sức quan trọng trên trường quốc tế, chúng ta phải chiếm lấy bằng được, để cải tạo nó và biến nó thành “dân chủ nhân dân”. (1)

Tham vọng cuồng nộ từ trong cốt lõi, vẫn chủ trương bành trướng, lúc nào cũng nuôi tham vọng tầy trời là nới rộng mọi vùng biên cương và tiến vào mọi biên thùy đặng mai ngày nó có thể chinh phục cả thế giới. Sau khi nhận được lệnh của Mao Trạch Ðông, Ðặng Tiểu Bình, phụ trách cục Tây Nam đã nhanh chóng quyết định quân đoàn 18 dã chiến và một số lớn quân địa phương ở các tỉnh biên giới với nước Tây Tạng, đã bất ngờ tấn công vào Tây Tạng. Tổng chỉ huy chiến dịch xâm lăng này là Trương Quốc Hoa. Mở đầu chiến dịch đánh chiếm Xương Ðô là cửa vào Tây Tạng. Thành Xương Ðô ở ngã ba, nơi hội nhập của hai chi lưu lớn vào sông Lan Thương và Kim Sa. Ðây là con đường duy nhất Xuyên Khang để vào Tây Tạng. Nó cũng là yết hầu của ba con đường đi vào nam, bắc và miền Trung Tây Tạng. Lúc bấy giờ chính phủ Tây Tạng lập tổng hành dinh tại Xương Ðô, trong khu vực phòng ngự chiến lược này quân đội quốc gia Tây Tạng toàn bộ gồm có 17 trung đoàn, trong đó có 10 đại bản doanh, được trang bị bằng vũ khí của Anh, cộng với quân địa phương số quân khoảng 8000 người quân sĩ được bố trí rải rác từ bờ sông Kim Sa đến trung tâm thành Xương Ðô, với mục đích dùng lực lượng quân sự này để ngăn chặn quân Trung Quốc.

Ngày 6 tháng 10 quân Trung Cộng đã mở chiến dịch Xương Ðô. Theo kế hoạch đã dự định, quân Trung Cộng tấn công xâm lăng Tây Tạng theo hai tuyến Nam-Bắc. Tuyến phía Bắc tập trung 4 lữ đoàn, do Ðặng Hà vượt sông Kim Sa chia nhau tấn công vào Xương Ðô. Trong đó một lữ đoàn hợp đồng tác chiến do tướng Ngọc Thu chỉ huy đội kỵ binh Thanh Hải từ phía Nam tiến về hướng Tây Xương Ðô đến Tây Bắc Xương Ðô, theo đường hẻm kỵ binh cấp tốc xuống phía Nam, trước tiên đánh chiếm An Dạt. Cắt đường rút lui về hướng Tây của quân Tây Tạng ở Xương Ðô. Hai lữ đoàn ở tuyến phía Nam do Khang Tây Ba vượt sông Kim Sa nhanh chóng tiến vào Khozenching, Ninh Tĩnh, thẳng đến Benđa, Baxu ngăn đường rút lui về phía nam của quân Tây Tạng.

Ngày 21-2-1950 báo chí Trung Cộng ở Bắc Kinh loan tin: “Chiến dịch Xương Ðô kết thúc thắng lợi Hồng Quân tiêu diệt 5,700 quân Tây Tạng”. Sau đó nhiều toán quân Trung Cộng từ mọi hướng tiến vào tràn ngập quốc gia Tây Tạng nhỏ bé. Ði đến đâu quân Trung Cộng cũng giết chóc, cướp phá một cách dữ dội, dã man chưa từng có trong lịch sử nước Tây Tạng. Cái thuở ban đầu, khởi điểm của mọi thảm họa trong cốt lõi của chủ trương duy vật, vô thần. Thêm một điều cần phải được ghi nhận là họ cuồng nộ với cả thiên nhiên xứ này.

Trong khi quân Trung Cộng tàn sát nhân dân Tây Tạng đẫm máu, thì cùng lúc đó trên báo chí Trung Quốc bắt đầu đăng kín những tin: “Nhân dân Tây Tạng vui mừng, phấn khởi, đón mừng quân giải phóng Trung Quốc? “Ðáp án lịch sử xây dựng Tây Tạng mới”. Và nhất loạt cho nó một cái tít lớn là: “Con đường thống nhất tổ quốc đoàn kết dân tộc chấn hưng Tây Tạng” các vấn đề cập đến có: “Tại sao nói dân tộc Hán và dân tộc thiểu số không ai tách khỏi ai?” hay “Quân giải phóng nhân dân đóng ở Tây Tạng đã có những cống hiến nổi bật gì với việc xây dựng Tây Tạng mới v.v… Sự lừa dối hay xảo trá của CS Trung Quốc, cộng sản Việt Nam ở đâu cũng làm thế và nó thường được tung ra trong khi nó gây tội ác “giải phóng” nhân dân vui mừng phấn khởi… v.v… là một loại cụm từ khá quen thuộc.

Người Tầu nhìn chung rất thâm độc và cực kỳ nham hiểm. Khi tiếp xúc với họ, thường vòng vo tam quốc, không nói đến nơi đến chốn bao giờ. Họ dùng ngôn ngữ ngoại giao thường là gian trá, khó hiểu. Khác với mục tiêu họ nhắm tới, khó có thể đoán được ý đồ của người Tầu qua lời nói của họ thí dụ: Họ âm mưu chiếm Việt Nam bằng diễn biến hòa bình, biến Việt Nam thành một tỉnh của Trung Quốc trong các hiệp ước ký với bọn Việt gian Hà Nội, họ dùng danh từ “Hợp tác toàn diện” “Hợp tác quân đội giữa hai nước”. “Hợp tác công an, an ninh” (Xin xem bài: “Từ Lệ thuộc đến mất nước” cùng tác giả trên các mạng…) Trung cộng xua quân đội vào xâm chiếm nước láng giềng Tây Tạng. Họ dùng từ “giải phóng” đàn áp đẫm máu, diệt chủng dân Tạng đau khổ kêu la, thì họ nói dân Tạng hạnh phúc sung sướng, ăn mừng, biết ơn v.v…

Những sự kiện quan trọng:

Ngày 28-2-1950 Chu Ân Lai, thủ tướng Trung Quốc tuyên bố: giải tán chính phủ Tây Tạng.

Ngày 24-1-1951 Mao Trạch Ðông Chủ tịch ÐCSTQ, phê chuẩn thành lập Ủy Ban Tây Tạng, chính thức sát nhập nước Tây Tạng thành một tỉnh của Trung Quốc và thành lập Ðảng bộ CS Tây Tạng, do Trương Quốc Hoa làm bí thư.

Ngày 28 (?) 1950, chính phủ Ấn Ðộ gửi công hàm cho Chính Phủ Trung Quốc lên án quân đội Trung Quốc xâm lăng nước Tây Tạng! Nhưng quốc tế không mấy quan tâm đến tình hình xứ Tây Tạng lúc bấy giờ.

Trước đó vào ngày 11-12-1950 chính phủ Tây Tạng cũng đã gửi điện tín đến Cao ủy Liên Hiệp Quốc như là một lời cầu cứu cuối cùng với lời đề nghị gửi một phái đoàn đến Tây Tạng để quan sát và nghiên cứu tình hình… Nhưng tiếng đi không có lời vọng về! Các chính phủ có liên hệ với Tây Tạng như Anh Quốc, Ấn Ðộ rút lui khỏi trách nhiệm! Không phải chỉ riêng sự cô lập, cô đơn, thế cô của nước Tây Tạng, bất hạnh mà tất cả những sự hèn yếu trong lĩnh vực ngoại giao của họ. Và sự nhượng bộ Trung Cộng, một quốc gia đã vi phạm những điều ký kết hiệp ước đã đem đến thảm kịch Tây Tạng kéo dài !

Ðức Dala Lama đã phải thân hành đến Bắc Kinh điều đình với kẻ cướp. Kết quả là bản hiệp ước 23-5-1951 được ký kết. Trong đó Trung Cộng hứa bảo đảm dưới sự thống trị của họ. Dân Tây Tạng vẫn có thể sinh hoạt văn hóa và tôn giáo độc lập. Tây Tạng đã phải chịu lép vế vì thế lực quân đội không còn, cũng không có đồng minh giúp đỡ nên đành phải thừa nhận chính quyền Trung Cộng trên lãnh thổ nước mình!

Trong một thời gian dài, mặc dù quân xâm lăng Trung Cộng hết sức độc ác tàn bạo và những yêu sách của đoàn quân xâm lăng ngày càng nặng nề, không thể nào nhẫn nhục được nữa cho đến ngày 10-3-1989 một cuộc nổi dậy đã xảy ra, tiếp đến vào ngày 30, mười ba vị Lạt Ma đã giương cao ngọn cờ “Tuyết Sơn Sư Tử”, các chư tăng hô khẩu hiệu: “Tây Tạng độc lập” diễn hành dọc phố Bát Khách. Khi đi đến vòng thứ hai thì số người nhập cuộc lên đến ba ngàn người. Và Phật Tử ở thủ đô LhaSa tiếp tục xuống đường hô vang khẩu hiệu “Tây Tạng độc lập”. Cuộc chiến diễn ra giữa những người Tây Tạng tay không với hàng triệu quân xâm lược được trang bị khí giới đầy đủ kéo dài chỉ vài tuần lễ.

Con Quỷ Ðỏ Hồ Cẩm Ðào và tội ác diệt chủng của y ở Tây Tạng.

Hồ Cẩm Ðào bấy giờ là bí thư đảng bộ Tây Tạng, kiêm Bí Thư Quân Ủy đã ra lệnh cho quân đội và cảnh sát Trung Cộng nổ súng vào đoàn người tay không. Cuộc đàn áp đã diễn ra nhiều ngày ở thủ đô LhaSa và khắp nơi trên đất nước Tây Tạng hết sức khốc liệt và đẫm máu chưa từng có, pháo binh Trung Cộng đã tàn phá phần lớn thành phố và quan trọng hơn nữa là lâu đài của Ðức Dala Lama.

Theo báo chí Trung Cộng. Sáng ngày 6-3 Hồ Cẩm Ðào đã triệu tập khẩn cấp một cuộc họp gồm những người phụ trách từ cấp địa khu trở lên của các sở, cục ban ngành của khu tự trị và thành phố LhaSa, thông báo sự kiện gây rối nghiêm trọng.

Nhưng ngày 5 tháng 3 Hồ Cẩm Ðào đã bố trí biện pháp… Và yêu cầu đảng viên cán bộ quân đội kiên định lập trường, thái độ dứt khoát rõ ràng dẫn dắt quần chúng tiến hành trấn áp kiên quyết với các thế lực chia rẽ. Ðồng thời Hồ Cẩm Ðào báo cáo về Bắc Kinh tình hình ở LhaSa. Ðể kiểm soát tình hình ở đây. Trung ương tán thành đề nghị của Hồ Cẩm Ðào và nhanh chóng quyết định chính thức thực hiện giới nghiêm ở LhaSa, Hồ Cẩm Ðào lại triệu tập cuộc họp khẩn các cán bộ lãnh đạo đảng viên các cơ quan trực thuộc khu tự trị và thành phố LhaSa truyền đạt mệnh lệnh của Quốc Vụ Viện về việc thực hiện lệnh giới nghiêm.

Trong khi đó tất cả các báo chí trên toàn bộ lục địa Trung Quốc không có báo nào là không đăng bài xã luận của “Nhân dân nhật báo” cơ quan tuyên truyền của đảng cộng sản, trong hai ngày 26 – 29 tháng 4: “Cần phải chống động loạn một cách cương quyết” “Bảo vệ đại cục và bảo vệ ổn định”

Ngày 22 – 5 tờ “Tây Tạng nhật báo” đã đăng bài của bình luận gia bản báo: “Chú trọng ổn định quan tâm đến đại cục” các báo ở đại lục Trung Cộng liên tục cổ vũ cho việc chống bạo loạn ở Tây Tạng… Tin tức liên quan tới Hồ Cẩm Ðào, cũng liên tục được báo chí đề cập đến như Hồ Cẩm Ðào đi thăm các sĩ quan chỉ huy chiến đấu tại Phân khu Sơn Nam v.v…

Ngày 24 tháng 5 vị trí tít lớn hàng đầu của “Tây Tạng nhật báo” bài bình luận đầu: “phát huy đầy đủ vai trò thành lũy chiến đấu… các tiêu đề khác là Bí thư khu tự trị Tây Tạng Hồ Cẩm Ðào điều tra nghiên cứu tại huyện Khúc Tùng, tin tức bày tỏ thái độ khu vực Nhật Ca Tắc “Biện pháp mà Trung ương áp dụng là cần thiết. (nghĩa là Hồ Cẩm Ðào trực tiếp thị sát cảnh quân Trung Cộng bắn giết người Tây Tạng)

Ngày 29-5 tin tức các nhật báo ở Trung Cộng đều đăng bài: “Cơ quan nhà nước Trung ương Ðảng ủng hộ bài phát biểu của Lý Bằng, Dương Thượng Côn về vấn đề dẹp bạo loạn ở khu tự trị Tây Tạng và tin Hồ Cẩm Ðào đi thị sát ở huyện Trát-Nang ổn định tình hình v.v…

Ngày 8 tháng 6, tin tức chủ yếu trên tờ “Tây Tạng nhật báo” có bài: “Khu tự trị triệu tập hội nghị cán bộ đảng viên cấp cục. Kiên quyết ủng hộ quyết sách quan trọng dẹp bạo loạn phản cách mạng của Trung ương Ðảng: Ðoàn kết nhất trí làm tốt công tác ổn định tình hình Tây Tạng Hồ Cẩm Ðào có bài phát biểu quan trọng v.v…

Ngày 9-6 Tây Tạng nhật báo “đưa tin bức điện của Ðảng Ủy khu tự trị chính quyền khu tự trị. Quân Ủy gửi Trung Ương Quốc Vụ viện quân ủy” “kiên quyết ủng hộ quyết sách, quyết đoán dẹp bạo loạn phản cách mạng: Sau khi bày tỏ thái độ đàn áp dân Tây Tạng trung thành với đảng cộng sản, Hồ Cẩm Ðào tỏ ra một tên bạo chúa khát máu, tiếp đó ngày 23 tháng 4, Bắc Kinh tuyên bố giải tán những người nổi loạn ở Ðông Nam tây Tạng và đóng cửa biên giới với Ấn Ðộ (không cho dân Tạng chạy qua biên giới Ấn Ðộ).

Ngày 10-6 năm 1989 các tờ báo lớn ở New Dehi thủ đô Ấn Ðộ cho biết cuộc đàn áp mở ra mười ngày của quân Trung Cộng với nhân dân Tây Tạng gần biên giới với quốc gia Nepal mang tính chất hủy diệt nghiêm trọng”.

Ngày 19-6-1989 Ủy Ban luật gia quốc tế tuyên bố Trung Cộng đã phạm tội ác diệt chủng ở Tây Tạng.
Ngày 9-9-1989 Dala Lama kêu gọi Liên Hiệp Quốc hành động chống lại sự đàn áp của Trung Cộng ở Tây Tạng.

Chúng ta cũng thấy rằng từ năm 1959 Trung Cộng đã có một cuộc tàn sát lớn ở Tây Tạng Khiến Ðức Dala Lama phải ra nước ngoài lánh nạn. Ðó là vào ngày 17 tháng 3 năm 1959. Sau nhiều lần đắn đo và dưới sự đốc thúc của những vị cố vấn của Ngài đã ủy thác nhiệm cho một chính phủ lâm thời lo liệu việc tại LhaSa và định đóng đô tạm thời tại miền Nam Tây Tạng. Nhưng các cuộc oanh kích từ trên không và lệnh truy nã gắt gao của Bắc Kinh đã dồn Ngài vào cuộc hành trình đầy cam go gian khổ vượt rừng núi trùng điệp hiểm trở đến đất Ấn Ðộ.

Vì sao mà Ngài đã chịu nhiều thử thách của định mệnh và mang một trách nhiệm nặng nề như vậy? Nên biết rằng: Phật giáo Tây Tạng là phật giáo nhập thế. Ðức Dala Lama vừa là nguyên thủ quốc gia, vừa là người lãnh đạo tinh thần đối với một dân tộc đang bị đe dọa diệt vong, nhiều người trên thế giới ngày nay đã chia xẻ nỗi lo âu của Ngài. Không phải vì lập trường chính trị mà đơn giản là giữa con người với con người. Ngài là một người tranh đấu cho giá trị nhân phẩm không phải chỉ cho dân tộc Tây Tạng mà cho tất cả những người bị áp bức trên toàn thế giới trong đó có dân Trung Hoa.

Chúng ta lên án, phản đối bất cứ một chế độ độc tài nào, bất cứ bọn xâm lược nào với những tên bạo chúa đã phạm tội diệt chủng, Hồ Cẩm Ðào hiện là chủ tịch nhà nước Trung Cộng chính là tên tội phạm diệt chủng ở nước Tây Tạng. Y phải được đem ra tòa án quốc tế xét xử như những tên phạm tội diệt chủng khác.

Những thời điểm đẫm máu.

Sau khi chiếm được nước Tây Tạng nhất là 1955 – 1956, đặc biệt là trong khoảng thời gian cách mạng văn hóa Trung Quốc từ 1966 – 1976 – 1989 nhân dân cả nước Tây Tạng đã phải chịu nhiều sự kinh hoàng, hàng triệu người dân Tây Tạng vô tội bị giết một cách dã man thê thảm và chết dưới những cực hình trong các trại cải tạo ở Trung Quốc cũng như trên đất nước của họ. Trung Cộng đã cố tình tạo nên những nạn đói, thâm độc hơn nữa là phụ nữ Tây Tạng bị ép buộc phải lấy người Trung Quốc, còn nam giới phần lớn bị giết. Ðoàn quân xâm lăng Trung Cộng công khai cấm việc người Tạng xử dụng tiếng Tạng và thực hành văn hóa Tây Tạng. Trung Cộng đã tàn phá gần hết các chùa chiền và tu viện ở Tây Tạng. Những người Hán đã bị ép đi di cư lên vùng núi Tây Tạng để thực hành chính sách diệt chủng và tiêu diệt nền văn hóa xứ Tây Tạng. Trong các tên tội phạm diệt chủng ở đất nước Phật Giáo Tây Tạng, đặc biệt là Hồ Cẩm Ðào Bí Thư Ðảng CS kiêm chủ tịch nhà nước Trung Quốc hiện nay.

Theo lịch sử ÐCSTQ, Hồ Cẩm Ðào dân tộc Hán, sinh tháng 12 năm 1942, người huyện Tích Khê, tỉnh An Huy, y vào Ðảng CSTQ, tháng 4 năm 1946. Tốt nghiệp Khoa thủy lợi Ðại học Thanh Hoa và từng được đào luyện trong trường Ðảng Cao Cấp. Năm 1980, khi Hồ Cẩm Ðào làm phó chủ nhiệm Ủy Ban Xây dựng tỉnh Cam Túc, Hồ Cẩm Ðào được chọn làm đối tượng bồi dưỡng, gửi tới học tập lớp bồi dưỡng cán bộ trung ương thanh niên của trường Ðảng cao cấp và ở đây y đã được Hồ Diệu Bang, Ðặng Tiểu Bình đặc biệt để ý tới, từ đó về sau Hồ Cẩm Ðào bắt đầu bước dài đi lên trên con đường danh vọng.

Vài nét về Trường Ðảng.

Trường Ðảng trung ương của Ðảng CS Trung Quốc. Nó là trận địa quan trọng của mặt trận tư tưởng, lý luận của Ðảng CS Trung Quốc, cũng được mệnh danh là “lò luyện chủ nghĩa MácLenin”. Ðảng CS Trung Quốc xưa nay coi trọng công tác trường Ðảng. Vì vậy chức hiệu trưởng đa phần là do một trong những số nhân vật đứng đầu Ðảng hoặc nhà lý luận chủ nghĩa Mác đảm nhiệm những người đó phải trong hàng ủy viên bộ chính trị. Năm 1943 Mao Trạch Ðông đích thân kiêm nhiệm chức hiệu trưởng trường Ðảng Trung Ương. Ngoài Ðổng Tất Vũ và Mao Trạch Ðông ra trường đảm nhiệm chức vụ hiệu trường Ðảng Trung Ương. Còn có Nguyên lão Ðảng CS TQ Lý Duy Hán, Chủ Tịch nước Lưu Thiếu Kỳ, Ủy Viên bộ chính trị trong Ðảng Dương Hiếu Trân, Lâm Phong và Kiều Thạch. Sau có Giang Trạch Dân nay đến Hồ Cẩm Ðào.

Nên biết rằng trường Ðảng trung ương khác hẳn các trường khác, mặc dù Ðảng CS TQ đã mở các trường để bồi dưỡng cán bộ cho cách mạng như trường Ðại học Hồng Quân, Ðại Học Quân Chính v.v… Ngay về hình thức cũng khác: canh giữ cổng không phải là công an, mà là các chiến sĩ cảnh sát vũ trang đặc biệt ra vào trường. Nếu như không có người ở bên trong ra đón thì dân thường hoàn toàn không thể vào được.

Ở phía Tây Bắc của Bắc Kinh, bên cạnh đường đi Hương Sơn, Di Hòa Viên. Có một ngôi trường rất cuốn hút sự chú ý của người đời và nó mang nặng mầu sắc thần bí. Ðược canh gác cẩn mật…

Nơi đây chính là ngôi trường cao nhất bồi dưỡng cán bộ lãnh đạo cao cấp của Ðảng Cộng Sản Trung Quốc. Về năm tháng cụ thể thành lập trường tác giả chưa tìm ra đáp số chuẩn xác, lịch sử Ðảng CS TQ ghi: tháng 3 năm 1933, trung ương cục XôViet quyết định do trung ương cục chính phủ lâm thời nước Cộng Hòa Xô Viết tối cao Trung Hoa và Tổng Cục chấp hành mở ngôi trường này, về thói quen được coi là tiền thân của trường Ðảng trung ương.

Tháng 11 năm 1953 Ðảng CS Trung Quốc chính thhức mở trường Ðảng ở Thẩm Dương (phía Bắc Thiển Tây) xác định tên gọi là trường Ðảng trung ương phạm vi bao trùm toàn Ðảng. Do nguyên lão Ðảng CS TQ Ðồng Tất Vũ làm hiệu trưởng.

Sau 50 năm, hạt nhân của ban lãnh đạo thế hệ thứ ba của Ðảng CS Trung Quốc là Giang Trạch Dân cũng nói: “Công tác của trường là bộ phận cấu thành quan trọng trong sự nghiệp của Ðảng”.

Hồ Cẩm Ðào kết thúc học tập tại trường Ðảng trung ương quay về Cam Túc lập tức rời khỏi ủy ban xây dựng tỉnh Cam Túc chuyển sang làm bí thư tỉnh đoàn Cam Túc. Sau lại được bầu làm bí thư trung ương Ðoàn tại Ðại Hội XIV họp vào cuối năm 1982. Và chính thức được điều về trái tim chính của Trung Quốc là Bắc Kinh công tác, năm ấy Hồ Cẩm Ðào mới 39 tuổi, làm Bí thư tỉnh ủy Quý Châu khi 43 tuổi. Là ủy viên dự khuyết Trung Ương tại Ðại hội XII Ðảng Cộng Sản Trung Quốc, tiền đồ như gấm như hoa đã cuốn hút tới trước mặt Hồ Cẩm Ðào.

Bố già Ðặng Tiểu Bình

Theo báo chí Trung Cộng lúc bấy giờ 112 cán bộ trung, thanh niên ở độ tuổi dưới 50 vào Ban chấp hành Trung ương tại Ðại Hội XII sẽ là lớp người kế cận đầu tiên vào tầng lớp lãnh đạo cao nhất của ÐCSTQ.
Cuộc cạnh tranh đấu sức giữa Hồ Cẩm Ðào với 112 người được trung ương tuyển chọn từ đó bắt đầu. Mặc dù Lý Bằng, Lý Thụy An, Tống Kiện, Vương Triệu Quốc đều từng chạy trước Hồ Cầm Ðào, nhưng chỉ có con quỷ Hồ Cẩm Ðào chạy được đến đích, ngồi vào ghế cao nhất trong Ðảng.

Lịch sử hơn 80 năm của ÐCSTQ là một lịch sử đấu tranh chính trị, thanh trừng nội bộ không ngừng, bản thân nó thừa nhận là có trên dưới 10 lần các đồng chí trung ương Ðảng đấu đá nhau mất mạng như chơi. Và mặc dù trong lịch sử 60 năm kể từ ngày thành lập nước Cộng Hòa nhân dân Trung Hoa đến nay. Việc chuyển giao quyền lực chính trị cũ mới đầy sóng gió đẫm máu, gần như tất cả người Trung Quốc cũng như nước ngoài đều biết rõ, người được chọn là người kế nhiệm trước đó rất khó có thể kế nhiệm thành công. Chẳng hạn như Lâm Bưu, Vương Hồng Căn. Còn Hồ Diệu Bang và Triệu Tử Dương thì lại là một ví dụ khác. Kế nhiệm rồi cũng không làm được.

Chính trị không có quan hệ con người chân chính. Chỉ có sự rình rập lẫn nhau, chỉ có các cuộc tranh đấu giành quyền lực: Nước Tầu từ thời Mao đến Hồ Cẩm Ðào hậu trường chính trị có bao nhiêu bí ẩn.

Trở lại vấn đề Tây Tạng: Sóng gió Tây Tạng, tình hình LhaSa đã trực tiếp dẫn đến cuộc tắm máu. Hồ Cẩm Ðào đã nhận nhiệm sở, trở thành viên quan thái thú thứ 7 thay bí thư Ðảng khu tự trị Tây Tạng là Ngũ Tinh Hoa bị điều đến giữ chức ủy ban dân tộc nhà nước. Phó Bí thư Ðảng ủy trẻ được Bộ Chính trị điều đến giữ chức bí thư Ðảng ủy Tây Tạng Ðiều Thông Minh cũng xuất thân từ hệ thống Ðảng đồng thời được điều tới, giữ chức phó bí thư Ðảng ủy.

Trung ương Ðảng CS Trung Quốc hết sức đau đầu về vấn đề Tây Tạng. Từ năm 1951 thành lập khu tự trị Tây Tạng cho đến năm 1988 chưa lúc nào yên ổn…

Chọn nhân sự đến Tây Tạng là một vấn đề chiến lược lớn trước mắt và triển khai sau này, phải có một bàn tay sắt thép. Trung Quốc không thiếu những tên sát nhân trong hàng tướng soái, nhưng không đẹp về hình thức đối với quốc tế. Cần phải có bộ mặt nhân sự và nhân vật đó phải có máu lạnh tanh của một tên đồ tể.

Trung ương Ðảng CS Trung Quốc đã phải triệu tập Ban thường vụ họp để chọn nhân vật đến Tây Tạng. Ðặng Tiểu Bình có một vấn đề lo lắng. Ðó chính là vấn đề làm thế nào tuyển chọn được viên quan đến cái xứ gai góc này. Và ông đã không lầm khi chọn được tên đồ tể số một mà bề ngoài lại mang vẻ nho nhã.

Hồ Cẩm Ðào cũng không thể không tính đến những khó khăn sẽ gặp phải trên cương vị một đại thần ở một xứ đang gặp nhiều rắc rối với dân bản xứ nhất. Ông đã nghiên cứu kỹ việc cai trị của các quan thái thú tiền nhiệm ở Tây Tạng để rút kinh nghiệm… Hồ Cẩm Ðào cũng biết rõ. Bộ chính trị phái ông đến Tây Tạng, chính là muốn xử lý dứt khoát sự nhiễu nhương của dân bản xứ.

Khi đọc bài diễn văn nhậm chức, người đứng đầu khu tự trị Tây Tạng. Từ một tỉnh xa xôi phía Tây là Quý Châu, đến nơi gần mặt trời nhất (núi cao) Hồ Cẩm Ðào xuất hiện lần đầu tiên của ông ta ở nước Tây Tạng.

Ngay trong bài phát biểu. Hồ Cẩm Ðào đã cao giọng bày tỏ quyết tâm khắc phục khó khăn ổn định tình hình… Trung ương điều tôi đến đây công tác tại Ðảng ủy khu tự trị Tây Tạng này. Tôi cảm thấy gánh nặng lớn, áp lực lớn… Thế nhưng, dưới sự lãnh đạo đúng đắn và sự quan tâm sâu sắc của Trung ương Ðảng, thành tựu to lớn và kinh nghiệm phong phú mà cán bộ quần chúng đã có được qua phấn đấu gian khổ. Có quân giải phóng và cảnh sát vũ trang làm hậu thuẫn có sự ủng hộ và hợp tác của các chiến sĩ yêu nước. Chúng ta sẽ không có khó khăn nào là không khắc phục được !!! Hồ Cẩm Ðào nói yêu nước Trung Quốc, nhưng lại coi thường sinh mạng người Tây Tạng.

Thay đổi quan thái thú chủ chốt của Tây Tạng đã gây ra sự chấn động cho nhân dân thủ đô LhaSa, mà những tiền lệ thay đổi các quan cai trị trước đó đã cho ngay cả không ít các chức sắc địa phương cũng không yên ổn nói chi tới dân. Hồ Cẩm Ðào thừa hiểu điều này. Ta hãy thử điểm lại những ngày đầu đến LhaSa của ông ta, liên tục triệu tập các cuộc họp… Ðến ngày 17 Hồ Cẩm Ðào lại gặp riêng với ban lãnh đạo, ban cố vấn. Các lực lượng võ trang khu tự trị. Ngày 18 Hội nghị lãnh đạo các cấp. Các đại diện nhân dân khu tự trị. Và quân khu Tây Tạng. Các ban ngành trực thuộc Ðảng ủy khu tự trị và lãnh đạo chính quyền của LhaSa. Hồ Cẩm Ðào lại một lần nữa bày tỏ thái độ trước đám đông quan chức: “Trung ương điều tôi đến Tây Tạng công tác, tôi quyết tâm cùng nhịp thở với các chiến sĩ vũ trang, cùng chung số phận với cán bộ và nhân dân Tây Tạng.

Kiên trì kết hợp đường lối, phương châm chính sách của Trung ương Ðảng. Stalin nói: “Khí phách là một thứ sức mạnh không thể ngăn cản nổi nó không biết cũng không thừa nhận trở ngại nào”. Hồ Cẩm Ðào tâm niệm lời dạy của Stalin, ông thường dẫn lời Stalin ra trong các bài phát biểu. Khi phong trào sinh viên ở Bắc Kinh nước sôi lửa bỏng. Hồ Cẩm Ðào xuống bên dưới thị sát để đề ra biện pháp ứng phó… Không ai có thể biết được, y đã giữ vai trò gì trong cuộc thảm sát này?

Là người đứng đầu của khu tự trị. Hồ Cẩm Ðào theo thông lệ cũng là bí thư thứ nhất Ðảng ủy quân khu Tây Tạng, hai chức vụ song trùng, nhưng người ta chỉ biết ông vào hàng văn quan nhưng thực tế Ðảng ủy quân khu nắm luôn cả chức chỉ huy quân đội.

Vị trí địa lý đặc thù của Tây Tạng và tình hình tranh đấu của dân Tạng khiến Hồ Cẩm Ðào chỉ tính đến chuyện triệt hạ dân Tây Tạng, ông quan tâm đến quân đội luôn luôn đi thị sát tháng 8 năm 1989 Hồ Cẩm Ðào đến cao nguyên phía Bắc Tây Tạng thăm hỏi động viên binh sĩ của quân khu Nạp Khúc. Tháng 1-1990 Hồ Cẩm Ðào lại đến các đồn biên phòng phủ đầy băng tuyết ở biên giới chân núi phía Nam dẫy Hi Mã Lạp Sơn. Hồ Cẩm Ðào từng nhiều lần đến kiểm tra bộ đội đặc nhiệm. Khi Hồ cẩm Ðào xuất hiện, đầu đội mũ sắt rất nghiêm trang.

Ở LhaSa năm 1990 Giang Trạch Dân đến khảo sát Tây Tạng nhân ngày thành lập quân đội CS TQ. Ðể thị uy và đe dọa dân Tạng. Ngày 1-8 năm đó, quân Trung Cộng đã tiến hành lễ duyệt binh – Tại quảng trường quân khu Tây Tạng, nhiều ngàn binh sĩ với xe tăng thiết giáp, đại pháo hàng dãy dài Hồ Cẩm Ðào dưới sự tháp tùng của lãnh đạo quân đội đi xe mui trần duyệt binh. Từ năm 1991 trở đi, Hồ Cẩm Ðào gần như im hơi lặng tiếng ở Tây Tạng. Theo nhiều nguồn tin thì thời gian này y thường xuyên về Bắc Kinh báo cáo công tác đi về giữa Bắc Kinh và LhaSa như con thoi.

Chọn người kế nhiệm

Vào ngày 19-10-1992 Ðại Hội XIV, Ðảng CS TQ kết thúc. 7 ủy viên thường vụ Bộ Chính trị mới được bầu đã xuất hiện trước hàng trăm phóng viên tại đại sảnh đường nhân dân. Giang Trạch Dân chỉ vào Hồ Cẩm Ðào giới thiệu: “Ðây là một người trẻ tuổi, chưa tới 50. Hồ Cẩm Ðào năm nay mới 49 tuổi.”

Chú “hắc mã” họ Hồ được đưa ra lập tức thu hút sự chú ý mạnh mẽ của dư luận Trung Quốc và Quốc Tế. Bao nhiêu cuộc dò đoán trước đều sai hết. Bởi một nhân vật bất ngờ trở thành thành viên cao nhất trong nền chính trị Trung Quốc. Chính Hồ Cẩm Ðào cũng bất ngờ, và trong thời gian chuẩn bị Ðại Hội XIV, Hồ Cẩm Ðào đang dưỡng bệnh ở Bắc Kinh với chức danh Bí thư Ðảng ủy khu tự trị Tây Tạng. Từ bóng tối được lôi lên vị trí sáng chói nhất. Ông được nhân vật chóp bu của Ðàng CS TQ thông báo, mình đã được giới thiệu làm Ủy viên thường vụ Bộ chính trị trung ương Ðảng CS TQ, tức là đã vào vị trí hạt nhân cao nhất của nền chính trị Trung Quốc. Chắc chắn rằng quyết định như vậy là do bố già Ðặng Tiểu Bình đưa ra. Ðịa vị của Ðặng Tiểu Bình khi ấy ở Trung Quốc là (nhất ngôn cửu đỉnh) quyết định của ông ta cũng là quyết định của người quyết sách của nước Tầu tương lai…

Tại sao Hồ Cẩm Ðào lại lọt vào tầm mắt của Ðặng Tiểu Bình, Hồ Cẩm Ðào đột ngột được đẩy lên phía trước. Sự sắp đặt như vậy khiến cho người Trung Hoa và người nước ngoài thích dò đoán, bàn luận đánh giá về sự ảo diệu của nó bên trong bóng tối suốt một thời gian dài. Nhưng không có ai nhìn lại tội diệt chủng của Hồ Cẩm Ðào đối với nhân dân Tây Tạng. Hay chức Bí thư quân ủy khu tự trị Tây Tạng nhỏ quá, người ta quên mất hoặc không chú ý tới: Nhưng ai ra lệnh dẹp bạo loạn ở LhaSa và đóng cửa biên giới Tây Nam Tây Tạng với Ấn Ðộ ? Chặn không cho hàng chục ngàn người Tạng chạy qua biên giới ? Ai đã giết hàng triệu người Tây Tạng? Mà dư luận quốc tế lúc bấy giờ đã lên án cần nhắc lại: Ngày 10-6-1989 các tờ báo lớn ở New Delhi thủ đô Ấn Ðộ cho biết cuộc đàn áp mở ra 10 ngày của quân Trung Cộng với nhân dân Tây Tạng gần biên giới với Nepal mang tính chất hủy diệt “nghiêm trọng”.

Ngày 19-6-1989 Ủy ban luật gia quốc tế tuyên bố Trung Cộng đã phạm tội ác hủy diệt ở Tây Tạng.

Ðã đủ bằng chứng bộ mặt tên thủ phạm diệt chủng dân Tây Tạng chưa ? Mà người chọn Hồ Cẩm Ðào đến cai trị dân Tây Tạng cũng chính là bố già Ðặng Tiểu Bình. Công lao tiêu diệt hàng triệu người dân Tạng năm 1989 và đại công trình Hán hóa ở Tây Tạng. Hồ Cẩm Ðào được Ðặng Tiểu Bình coi như đứa con rồi đưa về Bắc Kinh lên một lèo thẳng tới tuốt đỉnh quyền lực.

Giới truyền thông Âu Mỹ thích đem Hồ Cẩm Ðào ra để so sánh với Gorbachov với Yeltsin hay Putin đã làm thay đổi nước Liên Xô. Chắc chắn Hồ Cẩm Ðào không phải là người bảo thủ. Ông là người chủ trương tiếp tục thúc đẩy cải cách… và rất tế nhị vấn đề bang giao quốc tế ông là người của thế kỷ XXI. Hy vọng sẽ xuất hiện sự thay đổi giống như ở Nga. Ðể cho các dân tộc quyền tự quyết, thành các quốc gia độc lập. Không bao giờ, lầm to! Ðế quốc Anh, Pháp, Hà Lan… có thể bỏ các thuộc địa của họ. Liên Xô thời ông Gorbachov đã buông cả 12 nước trong khối XHCN Ðông Ðức, Tiệp Khắc, Ba Lan, Hungari v.v… và tháo gỡ xích xiềng của Liên Bang Xô Viết cho các dân tộc độc lập một cách nhẹ nhàng…

Nhưng đối với Trung Quốc thì không bao giờ họ tự nguyện nhả miếng mồi Tây Tạng, cũng như loài thú dữ, muốn nó nhả mồi từ miệng ra chỉ còn cách đập vào đầu nó. Trung Quốc tự nó trong bản chất chưa bao giờ bỏ mộng xâm lăng các nước. Nó kiên trì lì lợm chuyển dịch trong không gian và thời gian bao nhiêu ngàn năm qua, từ các hoàng đế đến thời chủ tịch nhà nước Trung Quốc vẫn đồng hành với cái bóng của tiền nhân họ xâm lăng và xâm lăng… Không có một thời đại nào, một nhà lãnh đạo nào của nước Tầu bước ra khỏi con đường mòn xâm lăng của nó. Họ không đối xử với các nước láng giềng như một quốc gia văn minh. Với Việt Nam hàng ngàn năm các triều đại nước Tầu nhà Triệu, rồi nhà Hán, Ðông Hán, Tây Hán, Ðông Ngô, Ngụy, Tần, Tiền Tống, Nam Tề, Lương, Tùy Ðường, Nam Hán. Cứ xâm lăng và xâm lăng. Việt Nam bị coi như một tỉnh của nước Tầu, đến năm 1407, nhà Minh lại sang cướp nước Ðại Việt đổi thành một tỉnh của họ. Ðó là chuyện xa xôi, sáu trăm năm sau thế giới văn minh. Mao Trạch Ðông xua quân qua chiếm nước Tây Tạng, định xóa bỏ quốc gia Tây Tạng, thành một tỉnh tự trị mà Hồ Cẩm Ðào là một trong số thủ phạm chính trong tội diệt chủng, đồng hóa và thủ tiêu nền văn hóa Phật Giáo ở Tây Tạng.

Ảnh hưởng của chính trị nước Tàu mang lại nhiều tai họa cho các dân tộc ! Chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy. Tất cả những gì bất hạnh, những thảm kịch xảy ra với Việt Nam trong vòng sáu thập niên qua đều có liên quan tới Ðảng CSTQ. Cải cách ruộng đất, cải cách tư sản, các chiến dịch bài phong, phản đế, phá hoại các di tích lịch sử văn hóa, nội chiến. Tất cả cuộc diệt chủng trên đất Chùa Tháp, ở Zimbabwe,diệt chủng ở Darfur, Châu Phi đều liên quan đến ÐCSTQ. Tất cả chế độ độc tài trên thế giới ngày nay đều liên quan mật thiết đến ÐCSTQ… tất cả cuộc xâm lăng lấn chiếm các nước láng giềng đều do ÐCSTQ. Bây giờ là năm 2008 và sau năm 2008 ai lãnh đạo nước TQ. Người đó vẫn là người Tầu như ông cha của họ mang dòng máu xâm lược. Không có người Tầu nào “đặc biệt” cả. Họ là kẻ thù số một của nhân loại !

Nếu bạn thực tình muốn làm điều gì tốt hơn lành cho nhân loại, hãy chốnglại bọn bá quyền Trung Quốc?

Trung Cộng hứa “đối thoại” với Ðức Dala Lama

Từ khi xung đột bùng lên ngày 14-03 tại LhaSa và khắp nước Tây Tạng. Ở cả các thành phố TQ có cộng đồng Tây Tạng sinh sống gây chấn động dư luận quốc tếđây là cuộc thai nghén từ lâu được nuôi dưỡng trong đau khổ và chiến thắng nỗi sợ hãi, mà những vụ nổi loạn biểu tình đối với các vị sư cùng người dân ở Tây Tạng vào đầu tháng 3 vừa qua cũng chỉ là một sự việc hiển nhiên phải xẩy đến. Cho dù có gây kinh ngạc và tức tối từ phía giới cầm quyền ở Bắc Kinh. Vì quá lạc quan tin tưởng vào bộ máy kìm kẹp nghiêm ngặt, gắt gao và hữu hiệu của một nhà nước độc tài với hàng núi kinh nghiệm đàn áp cai trị. Trung Quốc còn là nước duy nhất xuất khẩu “diệt chủng” và bao che nuôi dưỡng cái chế độ độc tài, họ trở thành kẻ thù của nhân loại, kẻ thù của hòa bình thế giới. Nhóm lãnh đạo Bắc Kinh là một lũ quỷ, giả hình, giả dạng để gây họa cho nhân loại.

Trong thế giới ngày nay, không thể để cho Trung Quốc muốn làm gì thì làm, Trung Quốc phải xét lại những phương thức hành động mà họ đã và đang theo đuổi. Nhiều tổ chức chính phủ trên thế giới cũng đã gửi đến Bắc Kinh những cảnh cáo khác: Năm 2006 nhà làm phim nổi tiếng Steven Spielberg nhận lời làm cố vấn nghệ thuật cho lễ khai mạc Thế vận hội. Nhưng đầu năm 2008 Spielberg tuyên bố rút lui vì Trung Quốc đã không làm gì để chấm dứt nạn diệt chủng ở Darfur. Thái độ tẩy chay của Spielberg đã gây chấn động dư luận thế giới (Báo Nhân Dân của Trung Quốc phản ứng lại bằng cách chê Spielberg ngây thơ và nực cười.)

Phong trào tẩy chay thế vận hội Bắc Kinh càng lên cao. Nữ tài tử Mia Farrow đặt tên Thế Vận Hội Bắc Kinh là: “Thế Vận diệt chủng” (Genocide Olympics). Ngoài những vận động tẩy chay trong giới điện ảnh. Các tổ chức nhân quyền, giới báo chí. Ngày 14 tháng 2 – 2008 một loạt danh nhân giải Nobel Hòa Bình tám người đã cùng ký tên với hàng trăm nhân vật tên tuổi thuộc nhiều ngành hoạt động khắp trên thế giới, trong một lá thư kêu gọi Trung Quốc cần có thái độ tích cực để chấm dứt vụ diệt chủng tại Darfur…

Trong khi ấy tổ chức phóng viên không biên giới có trụ sở chính tại Paris đã phát động một chiến dịch kêu gọi tẩy chay thế vận hội Bắc Kinh vì Trung Quốc đã không tôn trọng tự do báo chí và đàn áp, cầm tù ký giả. Huy hiệu 5 vòng của thế vận quốc tế đã được vẽ lại cho phù hợp với nước chủ nhà đứng ra tổ chức nó giống 5 chiếc còng tay. Ngoài chuyện đồng lõa và làm ngơ trước chính sách diệt chủng ở Darfur, Trung Quốc còn hậu thuẫn cho chế độ độc tài quân phiệt Miến Ðiện các chế độ cộng sản Việt Nam, Lào, Bắc Hàn, cũng cần nhắc lại rằng Trung Quốc là tác giả tội ác đệ chủng ở Campuchia năm 1976–1977.
*
Chiếc đồng hồ điểm thời gian thế vận hội ngày tháng đang nhích lại gần. Trong khi đó ở Luân Ðôn, Paris, San Francisco. Nơi mà ngọn đuốc thế vận hội đã đi qua. Nó không thắp sáng được như lòng mong đợi của giới lãnh đạo Bắc Kinh. Nhiều nơi như ở Paris nó đã bị dập tắt hai lần và ở đâu không khí cũng hừng hực những cuộc biểu tình với những biểu ngữ chống đối nhà cầm quyền Bắc Kinh. Ủng hộ nhân dân Tây Tạng. Có đủ sắc mầu, đủ mầu da, đủ tiếng nói, cờ quạt, biểu ngữ, chiêng trống, ca hát, la lối phẫn nộ. Với những lời tuyên bố nẩy lửa của các nguyên thủ quốc gia, những cảnh cáo không tham dự ngày khai mạc 8-8 này của các vị lãnh đạo các quốc gia như là Tổng Thống Ðức Horet Kohler, Thủ Tướng Ba Lan Donald Tusk, Thủ Tướng Slovakia Rob Ertfico, Tổng Thống Cộng Hòa Czech Vachay Klaus, Thái Tử Charles, Tổng Thống Pháp.

Nhiều nguyên thủ quốc gia trên thế giới như Tổng Thống Pháp Nicolas Sarkozy, Thủ Tướng Anh Gordon Brown, Tổng Thống Hoa Kỳ George W. Bush v.v… Liên Hiệp Châu Âu nhiều lần đòi Bắc Kinh mở đối thoại với Ðức Dala Lama. Trong thời điểm Thế Vận Hội nhích lại gần… Bắc Kinh hứa nối lại đối thoại với Ðức Dala Lama. Hãng AFP ngày 25 tháng 4 loan tin. Trung Quốc hôm nay đồng ý mở cửa nối lại đối thoại với Ðức Dala Lama trước ngày khai mạc Thế Vận Hội Bắc Kinh ! Cũng theo AFP, phát ngôn Ðức Dala Lama loan báo. Ngài chào mừng quyết định mới của giới lãnh đạo Trung Cộng.

Có ai tin cuộc đối thoại này mang lại kết quả? Ai có thể tin Bắc Kinh có thiện chí trong cuộc đối thoại này? Chỉ có những kẻ đãng trí và những người điên mới tin vào thiện chí của Trung Quốc. Bắc Kinh chỉ dùng thương thuyết để làm dịu tình hình và để thế vận hội Bắc Kinh diễn ra tốt đẹp và ai dám chắc các nhà lãnh đạo Bắc Kinh có thực tâm cho Tây Tạng quyền tự trị như yêu cầu của Ðức Dala Lama, để bảo tồn văn hóa? Ngay cả khi có một bản hiệp ước được ký kết với thủ tướng Ôn Gia Bảo, hay Hồ Cẩm Ðào cũng chỉ là những lời mê hoặc, khoác lên bộ áo ngoài đẹp đẽ như thế nào, những điều ước với Bắc Kinh cũng chỉ là chiếc bánh chứa nhân độc.

Chính Ðức Dala Lama đã từng thân hành đến Bắc Kinh từ đầu tháng 8 – đến tháng 9 năm 1951. Gặp Mao Trạch Ðông, ông đã thân mật tiếp Ngài và mở tiệc chiêu đãi thịnh soạn để chúc mừng việc ký kết 10 điều ước Hòa Bình, giải phóng Tây Tạng, cũng nên biết thêm rằng trong lễ mừng (Tam Gia Nhan) bên bờ Lăng Giang, cực Tây Nam của Trung Cộng sở tại, Ðặng Tiểu Bình nhận lệnh thay mặt trung ương ÐCSTQ soạn thảo điều kiện đàm phán với phái đoàn Tây Tạng. Ngày 29 tháng 5 Bắc Kinh phê chuẩn 10 điều ước. 10 điều ước này lúc đó gọi là “10 chính sách lớn” “10 đại công ước”. Trong 10 điều ước đó có điều ước tôn trọng tự do tín ngưỡng, tập quán và văn hóa của dân Tạng. Nhưng Bắc Kinh đã không thực hiện những nguyên tắc sơ đẳng khi ký một văn kiện trên cơ sở pháp lý quốc tế. Họ nói một đằng làm một nẻo. Nhưng việc họ làm không liên quan gì đến hiệp định.

Ðể tiếp tục việc vừa xẩy ra, đang nói đến thế vận hội, người Tầu có tục cưới vợ, làm nhà mai táng đều chọn ngày giỗ tốt… Ngày “xấu” nguy hiểm rủi ro, tai nạn bất ngờ. Mặc dù dưới ánh sáng của chủ nghĩa duy vật lịch sử, người Tầu ngày nay vẫn rất coi trọng ngày giờ. Nó cũng đặc biệt thích hợp với hoạt động chính trị, họa phúc. Việc quốc sự nhất định phải được chọn ngày giờ tốt. Chính vì vậy mà Bộ chính trị ÐCS Trung Cộng đã ấn định lễ khai mạc Thế vận hội vào hồi 8 giờ, 8 phút, 8 giây, ngày 8 tháng 8 năm 2008. Người Tầu thích số 8 “bát” đọc âm giống “bách” là một trăm, thành công trăm phần trăm. Nhưng lần này thì người Tầu đã chọn sai ngày, giờ! “Xấu” nguy hiểm, gặp rủi ro, tai nạn bất ngờ. Thay vì “rửa mặt” cho dân Tầu, lại bị toàn thế giới phỉ nhổ.

Người Tây Tạng cũng đã chọn ngày, giờ. Sau hơn 50 bị Trung Cộng cai trị. Họ chọn rất đúng ngày, giờ… Và biết xử lý mọi liên hệ… Có tính cách khách quan, dân xứ tuyết lạnh lẽo lạ thường, nắm bắt nhanh mọi chuyện và biết tách biệt ra điều chủ yếu, bỏ qua những chi tiết vụn vặt: Họ có óc thực tế và có thiện chí, dễ chịu trong cách đối xử. Xong rất trung thực. Chống lại bất kỳ ai định lợi dụng mình. Ưu điểm nhất của người Tạng là kinh nghiệm trực giác. Phẩm chất chính của họ là yêu đạo, vị tha, thích phục vụ mọi người.

Thái độ cư xử hống hách thiếu văn hóa

Phản ứng cay cú, thay vì điềm tĩnh, mềm dẻo bằng ngôn ngữ ngoại giao để hóa giải những xung khắc từ các phía, thì Bắc Kinh lại tỏ thái độ độc đoán cương quyết, cứng rắn đến độ cực kỳ bảo thủ ngoan cố, với những lời lẽ thiếu khôn ngoan, thô lỗ, nếu không muốn nói là cọc cằn ngu xuẩn, từ các quan chức chóp bu của nhà nước Trung Quốc như Chủ Tịch Hồ Cẩm Ðào, Thủ Tướng Ôn Gia Bảo, đến bí thư tỉnh ủy hoặc các viên chức trách nhiệm trong ủy ban tổ chức Thế vận hội, tung ra những lời kết tội cho những vụ biểu tình là âm mưu của “Bè Lũ Ðạt Lai (Dala Clique) Cấu kết với các thế lực ngoại bang…”

Tân Hoa Xã trích lời ông Hồ Cẩm Ðào cho biết: Sự xung đột đối với phe nhóm của DaLai không phải là một vấn đề sắc tộc, tôn giáo hay nhân quyền: “Hôm 12-4-2008 Chủ tịch nhà nước Trung Quốc Hồ Cẩm Ðào lại lên tiếng: “bảo vệ hành động mạnh tay của Trung Quốc ở Tây Tạng, đồng thời nhấn mạnh rằng đó là vấn đề nội bộ nhằm bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Trung Quốc” Ông cũng cho rằng cuộc trấn áp hồi tháng trước là kết quả của “sự xung đột” với những người ủng hộ lãnh tụ tinh thần Tây Tạng đức Dala Lama.

Trong ý nghĩa và ngôn từ của Hồ Cẩm Ðào tự nó đã nói lên sự khát máu và coi thường tôn giáo của người tây Tạng. Zhang Qiugli bí thư tỉnh ủy của khu tự trị Tây Tạng đã so sánh Ðảng cs Trung Quốc như là bậc cha mẹ của dân và do đó biết rõ nhu cầu của con cái. Ông này còn phát biểu: “Trung Ương Ðảng chính là Ðức Phật của người dân tây Tạng.”

Từ khi chiếm Tây Tạng, Trung Quốc đã đặt lên trên Phật Giáo của nước này một chế độ giáo dục mệnh danh là “giáo dục yêu nước” được áp dụng trong các tu viện Tây Tạng, thứ nhất là tu sĩ bị bắt buộc phải từ khước vị lãnh đạo tinh thần Ðức Ðạt Lama còn ở nước ngoài.

Mỗi lần nhà lãnh đạo tinh thần Tây Tạng Ðức Dalai Lama nhận lời mời của chính phủ nước nào Ngài đến viếng thăm nước đó, là nhóm lãnh đạo Bắc Kinh tỏ ra bực bội, họ công khai phản đối chính phủ nước đó đã tiếp Ngài. Bắc Kinh như không cần biết. Ðây là Ðức Quốc. Ðây là Anh Quốc. Ðây là Mỹ Quốc. Chứ không phải thuộc địa của Bắc Kinh. Cũng chuyện Trung Cộng hứa nối lại đối thoại với Ðức Dala Lama, ngày 24-4 Tân Hoa Xã trích dẫn lời các giới chức lãnh đạo chính phủ Trung Ương hy vọng qua cuộc đối thoại này Ðức Dala Lama sẽ lấy quyết định “Khả tín ! Phải có tinh thần “ái quốc”. Ðây như là một lời phán trịch thượng đối với những người bị coi là thấp” hơn mình.

Bắc Kinh cư xử với một vị lãnh đạo tinh thần của một quốc gia cầm đầu một chính phủ lưu vong, như thế, cũng có thể coi là “hạ cấp”. Thật ra cung cách cư xử hạ cấp không chỉ phải thu hẹp ở giới lãnh đạo Trung Quốc. Ðiều đáng suy nghĩ là tính hạ cấp này, phổ quát ra cả cộng đồng người Hoa sinh sống ở nước ngoài đã lâu năm họ cũng được kết nối những liên hệ “hạ cấp”. Trong các cuộc biểu tình của các sinh viên Trung Quốc ủng hộ thế vận hội Bắc Kinh ở Châu Úc, ở Nam Hàn, ở Việt Nam.. họ cũng ăn nói, hành động rất hạ cấp… bất chấp những quy ước thông thường của quốc gia sở tại. Sinh viên Trung Quốc trong việc giao tế, chứng tỏ văn hóa Trung Quốc “hạ cấp”.

Một trong những điều thường làm các nhà báo phương Tây kinh ngạc là phản ứng của người Hoa, nhất là thanh niên Hoa Lục đối với vấn đề Tây Tạng. Không những họ hoàn toàn tin tưởng vào luận điệu của nhà nước Trung Cộng, họ còn tỏ ra tích cực lên án báo chí phương Tây về thái độ mà họ cho là thiếu công bằng với Trung Quốc về vấn đề tây Tạng.

Họ tin trong quá khứ nước Tây Tạng là một xã hội phong kiến nô lệ trước khi được Hồng quân Trung Quốc giải phóng “Những kẻ nô lệ được giải phóng phải mang ơn Trung Quốc. Còn vấn đề vì sao người Tây Tạng lại từ chối những sự sung sướng như vậy thì họ không cần biết. Và chuyện dân Tây Tạng đòi độc lập, tự nó vấn đề đối với họ là vô nghĩa, họ luôn nhắc đến danh từ “toàn vẹn lãnh thổ” lãnh thổ nào của họ ở Tây Tạng?
Cần nói thêm là ý nghĩa của từ ngữ “ái quốc”. Bắc kinh đối với các tu sĩ và Ðức Dala Lama là họ phải từ bỏ chính mình, từ bỏ tổ quốc Tây Tạng, từ bỏ cội nguồn Tây Tạng, để chỉ yêu nước Trung Quốc không phải của họ!

Tuy nhiên, giả sử có một người Tây Tạng nào đó muốn gạt bỏ những mối liên hệ, huyết thống máu thịt của giống người Tạng. Anh ta có khuynh hướng chấp nhận mình là người Hán, chấp nhận Trung Hoa là tổ quốc duy nhất, ruồng bỏ tổ quốc, ruồng bỏ văn hóa của mình, thì anh ta là kẻ phản bội hạ cấp giống như những kẻ “hạ cấp” kia hoặc là vong thân không còn biết mình là ai, thuộc dân tộc nào?

Ðối với dân tộc Tây Tạng: Tôn giáo là nguồn mạch sống. Trung Cộng tìm mọi cách để triệt hạ. Họ lập ra “Hiệp Hội Phật Giáo Tây Tạng” “Hiệp Hội Phật Giáo LhaSa” và các địa phương đều có Hiệp Hội Phật Giáo. Bắc Kinh hạ tôn giáo xuống như một đoàn thể, rồi lại lập ra “Ban Quản Lý Nhân Dân!” “Ban Quản Lý chùa Viện” “Ban chỉ đạo chùa viện” v.v… Các ban này là phân hội của Ban Tôn giáo Trung Ương. Với dân Tây Tạng đây là một bản án “tử hình” họ đã chà đạp lên trái tim của người Tây Tạng về mặt tâm linh, xã hội Tây Tạng nó giống như phải chịu một sự chuyển máu hay thay máu Hán. Bằng cách bắt phụ nữ Tạng phải lấy người Hán. Còn con trai Tây Tạng thì bị giết. Mặc dù tôn giáo và văn hóa đã đi sâu vào cốt tủy của người Tây Tạng. Nó giống như “nước với cá”. Họ sống trong đó nhiều thế kỷ rồi.

Tạng là một dân tộc có nền văn hóa cao. Nhưng người Hán thường tự cho mình là một giống người văn minh, một dân tộc văn minh có sứ mệnh đi khai hóa các dân tộc khác, ban nhiều ơn huệ cho dân tộc Tây Tạng. Với giọng điệu Ðại Hán rằng: Các người là những kẻ ở rừng núi. Trung Quốc có xe tăng, có đại pháo, có máy bay. Có chủ nghĩa Mác Lenin. Có tư tưởng Mao Trạch Ðông. Ðể chúng tôi thay tôn giáo văn hóa cho các anh, chúng tôi có kinh điển Mác Lê, và tuyển tập Mao Trạch Ðông, thay cho kinh điển Phật Giáo cổ xưa. Hãy để chúng tôi dạy các anh hiểu thế nào là đấu tranh giai cấp, thế nào là cách mạng văn hóa… Các anh muốn thoát khỏi đời sống rừng rú của ốc đảo. Sống một đời sống văn minh Tầu các anh hãy vứt bỏ tôn giáo và văn hóa của các anh đi, các anh hãy mau giao nạp toàn lãnh thổ cho Trung Quốc quản lý.

Quân Trung Cộng vào xâm lăng nước Tây Tạng quên tất cả nền văn minh Trung Hoa, họ như là những kẻ cướp man rợ mất hết tính người. Mọi thứ đều bị đi lệch lạc tách ra khỏi thế giới loài người. Kể từ khi Trung Quốc vào đất Tạng. Dân Tạng như những kẻ bị đọa đầy để chỉ còn bị ảnh hưởng bởi chiến lược hay địa lý chính trị và quyền lợi của Trung Quốc. Ðây cũng không phải chỉ là trường hợp của Tây Tạng mà các nước láng giềng của Trung Quốc đều có sự mất mát thiệt thòi…

Nhưng lạy trời, sự lừa dối, xảo trá và sự tàn ác của họ đã bị phô bày trước công luận thế giới. Chẳng lẽ Trung Quốc cứ nhân danh cái nguyên tắc mơ hồ… mà dân Tây Tạng bị tàn sát sao ? Những người lãnh đạo Bắc Kinh nên hiểu rằng các trại tận diệt nay đã qua rồi chấm dứt rồi. Và chư tăng Tây Tạng không bao giờ còn vươn cổ cho những kẻ tàn sát mình chặt đầu họ như trường hợp Hồi Giáo xâm lăng xứ Ấn. Phật giáo sở dĩ bị diệt vong ở Ấn Ðộ thế kỷ 11.

Nguyên nhân chính là vì tự mình không chống lại chúng. Phật Giáo Tây Tạng ngày nay muốn giữ đạo và muốn còn đất dung thân, không thể chỉ có cầu nguyện xuông. Người tu hành không đứng riêng cũng không ở ngoài cảnh giới của danh và sắc, dù trong quan điểm tôn giáo triết lý lấy tĩnh lặng trầm tư, dậy không, dậy thế gian là huyễn… Nhưng đối với người tu hành, những chữ này không có ý niệm phủ định chút nào, trái lại rất thực. Chỉ thẳng sinh động và đầy năng lực. Bao lâu, thế gian này còn bất công, áp bức, còn chống lại tự do của nhân loại thì người tu hành vẫn có mặt.

Truyện tiền thân Ðức Phật Thích Ca, có lần đi trên chuyến thuyền, gặp một tên cướp muốn giết các thương gia để lấy của vì lòng đại bi buộc Ðức Phật phải giết tên cướp để cứu đoàn thương gia. Vậy việc làm ác của Bồ tát xuất phát từ gốc thiện. Ðó là mô hình Bồ tát hành động để cứu chúng sinh.

Trong lịch sử nước Tây Tạng có một ông vua tên là Lãng-Ðạt-Ma là tín đồ Bổng giáo. Sau khi lên ngôi đã tàn sát tín đồ Phật giáo, phá hủy chùa chiền và tượng Phật. Bấy giờ Bồ tát Cát tường Kim Cương đang tu môn Tam Muội trong núi thấy tội ác phá Phật, gây tội ác với nhân dân của Lãng-Ðạt-Ma. Bồ Tát liền nẩy sinh lòng từ bi vô lượng mà giết tên vua độc ác này.

Nếu giết một người để cứu nhiều người là việc cần làm, cũng vậy bất cứ một vị tăng nào chặt được đầu Hồ Cẩm Ðào là cứu được cả dân tộc Tây Tạng, cứu được cả đạo pháp. Hồ Cẩm Ðào một tên tội phạm diệt chủng đáng bản án treo cổ. Ðức Phật từng giết một tên cướp để cứu đoàn thương gia. Bồ Tát Kim Cương từng chặt đầu tên vua tàn ác cứu đời giữ đạo. Tại sao các tăng ni Tây Tạng lại không thể treo cổ tên tội phạm diệt chủng và phá hoại văn hóa của đất nước mình?

Quyền lực nào nếu không được chế ngự cũng sinh tai vạ. Trung Quốc cần phải được dậy bằng “bom” vì sự an bình của thế giới. Ngày nay Trung Quốc gần như là một quốc gia đơn độc trên trái đất dùng sức mạnh và ý chí độc đoán của mình để áp đặt lên các nước láng giềng… Họ tham lam vô độ! Càng nhượng bộ họ càng lấn tới!

Tây Tạng là một quốc gia với nền văn hóa Phật giáo lâu đời, thâm sâu, huyền bí, đất nước Tây Tạng rộng mênh mông có nhiều khoáng sản quí đầy sức quyến rũ ngoại nhân. Văn minh Phật Giáo đã rèn luyện un đúc con người xứ này có được tinh thần tu tập thiền định làm chủ lấy mình, không bao giờ muốn lệ thuộc vào kẻ khác. Họ xứng đáng là bậc thầy về mặt văn hóa đối với người Trung Quốc.

Việc mở “Van” đúng thời điểm kịp thời thế vận hội Bắc Kinh đúng 49 năm kiểm soát Tây Tạng bằng bàn tay sắt. Ðiều này chứng minh là Trung Quốc đã hoàn toàn thất bại trong âm mưu diệt chủng và đồng hóa dân Tạng với người Hán. Khi người dân Tây Tạng chịu hết nổi sự đàn áp lên đến tột cùng nghẹt thở họ sẽ vùng dậy đòi độc lập, mặc dù họ biết là con đường đầy máu và nước mắt nhưng “chỉ có máu lửa mới thức tỉnh được lương tâm nhân loại” chàng trai ISRing Norbu nói như vậy với một nhà báo Anh trong cuộc nổi dậy một tuần lễ liền của dân LhaSa. Trong ngoài hợp đồng đấu tranh, ở ngoài biểu tình bất bạo động, ở trong nước gào thét oán hờn vang vọng toàn thế giới. Ở thủ đô LhaSa xuất hiện nhiều khẩu hiệu bằng tiếng Anh “Shame on China” “Nhục nhã cho Trung Quốc”, “China get out of Tibet”. Nổi giận và căm hờn ! Nói chung cuộc nổi dậy do nguyên nhân dân tộc chứ không phải tôn giáo.

PHONG TRÀO DÂN TỘC ÐỘC LẬP

Như chúng ta đều biết thập niên 1990 phong trào đòi độc lập và ly khai của các dân tộc khỏi Liên Bang Xô Viết, Liên Bang Tiệp Khắc, Liên Bang Nam Tư đã diễn ra không một sức mạnh sắt thép nào cản lại được !

Ngày 12-6-1990 Liên bang Nga nước Cộng Hòa lớn nhất mạnh nhất Liên Bang Xô Viết cũ tuyên bố là quốc gia có chủ quyền và tự quyết định tương lai chính trị, kinh tế của mình quyền tự do tách khỏi Liên Bang Xô Viết tiếp đó. Ngày 23/?/1990 Armenia tuyên bố độc lập. Ngày 30/8/1991 Azrbaijan tuyên bố độc lập. Ngày 20/8 Estonia tuyên bố độc lập. Hội đồng nhà nước Liên Xô đã bỏ phiếu công nhận nền độc lập của Cộng Hòa Lithuania và Estonia v.v… (quốc hội nước Tầu và hội đồng nhà nước có làm thế chăng?). Ðến ngày 21/12/1991 kết thúc sự tồn tại của Liên Bang Xô Viết.

Năm 1990 Liên Bang Nam Tư cũng tan rã và xung đột chủng tộc, đòi ly khai khỏi Liên Bang. Ngày 21 tháng 12 hiến pháp Croatia mới tuyên bố chủ quyền của Croatia và quyền ly khai khỏi Liên Bang Nam Tư. Tháng 10 – 1991 Bosnia, Herzegovina tuyên bố độc lập. Ngày 13 – 8 Cộng Hòa Liên Bang Nam tư công nhận nền độc lập của Slovenia (Bắc Kinh nghĩ thế nào về quốc gia Tây Tạng?)

Cộng Hòa Liên Bang Tiệp Khắc cũng tan rã. Ngày 1 – 1 – 1993 Cộng Hòa Tiệp Khắc chính thức bị xóa tên, biến thành hai quốc gia Cộng Hòa Czech và Cộng hòa Slovakia. Nước Tầu có phép mầu nhiệm gì để tránh được quy luật này không ?

Họ đang nóng đầu trong “Bát quái trận đồ” Tây Tạng và các dân tộc thiểu số, thì tỉnh tự trị ly khai khỏi nước Serbia (Nam Tư cũ) tuyên bố độc lập ngày 17 – 2 – 2008. Bắc Kinh la hoảng họ phản đối, tuyên bố sẽ dùng quyền phủ quyết ở Hội Ðồng bảo An Liên Hiệp Quốc. Tại sao vậy? Họ định chặn không cho Liên Hiệp Quốc công nhận Kosovo. Lý do chính làm Bắc Kinh hoảng hốt vì vấn đề Tây Tạng, rồi nội Mông, người Hồi ở Tân Cương, và ở Mãn Châu miền Tây Trung Quốc cũng không yên ổn…

Vấn đề Tây Tạng và các dân tộc thiểu số ở Trung Quốc như núi lửa ngầm có thể bùng lên vào một ngày, giờ khó tiên liệu. Ðối với những người lãnh đạo quốc gia khác có thể giải quyết bằng thương lượng hòa bình. Nhưng đối với người Tầu không thể nào bằng con đường hòa bình. Nhân dân Tây Tạng, muốn có độc lập, muốn có tự do tín ngưỡng, muốn gìn giữ truyền thống văn hóa của mình. Chỉ có “Bom” mới thuyết phục được họ. “Bom” là một quyết định sáng suốt, đúng đắn duy nhất. Mới đây Ðức Dala Lama tuyên bố nếu ngài không kiểm soát được tình hình Ngài sẽ từ nhiệm chính quyền.

Thật hợp lý và đúng thời điểm. Chính phủ lưu vong Tây Tạng trong sứ mạng mới phải là chính phủ kháng chiến. Những người lưu vong Tây Tạng lên đường về nước cần phải được trang bị vũ khí… để dậy người Tầu một bài học.

Lịch sử và kinh nghiệm thực tế cho thấy không bao giờ dùng lẽ phải thuyết phục được người Hán: Mười lần Trung Quốc xâm lăng Việt Nam là 10 lần nhân dân Việt Nam phải đứng dậy đánh đuổi kẻ cướp. Khi thua chúng mới chịu rút quân xâm lược về nước công nhận nền độc lập của Việt Nam. Chỉ có thể nói chuyện nhân nghĩa với giống người Hán được khi họ yếu, họ tuyệt vọng. Bọn tướng nhà Minh, như Vương Thông, Hoàng Phúc, Mã Anh, Sơn Thọ, Mã Kỳ, Trần Trí, Lý An, Phương Chính v.v… bị quân Nam Sơn dánh cho tan tác ở khắp nơi. Các thành Ðông Quan, Cổ Long, Tây Ðô và Chí Linh bị vây hãm, quân cứu viện bị đánh bại. Ở cái thế trăm phần trăm chết chắc, chúng mới xin cầu hòa. Bình Ðịnh Vương và quân Nam Sơn đã mở đường khoan hồng cho hàng trăm tướng lãnh và mấy chục vạn quân Tầu về nước an toàn vào đầu năm 1428.

Nhớ rằng người Tầu không thể nói chuyện phải quấy khi chúng còn hy vọng. Vậy nhân dân Tây Tạng và các dân tộc khác bị Trung Quốc cai trị, cũng không có con đường nào khác với Trung Quốc. Hãy đồng loạt đứng lên đánh đuổi chúng dành lại độc lập tự do. Những người Tây Tạng đã nhìn thấy cơ hội cho một sự thành lập một tổ chức kháng chiến làm điểm tựa mới tính đến chuyện đàm phán, thương lượng với Bắc Kinh. Về mặt tinh thần người Tạng, không thua kém người Nhật, người Ðức, người Do Thái và người Palsetine.

Về mặt địa lý, nước Tây Tạng chiếm 1/12 diện tích Trung Quốc. Diện tích Tây Tạng rộng gấp 7 lần nước Pháp, gấp một ngàn lần dải đất Gaza của người Palestine.

Hãy xem xét tình hình cuộc chiến tranh giữa Do Thái và Ả Rập thập niên 1960 thế nào, gần 100 triệu người Ả Rập chống lại 2 triệu người Do Thái mới lập quốc. Diện tích lại rất hạn hẹp. Do Thái lại bị bốn bề các nước láng giềng thù nghịch bao vây và trong đó các trung tâm đều nằm trong tầm bắn của pháo, máy bay…

Lịch sử cũng thường diễn ra một quân đội nhỏ thua kém về quân số vẫn có thể thắng một quân đội được trang bị tối tân, quân số đông hơn đối phương gấp mười lần vẫn thua. Trong ba lần liền quân đội Do Thái đã đánh bại các quân đội chính quy Ả Rập trong các trận chiến năm 1957, 1964 và 1967. Cần nói thêm rằng sau trận chiến 6 ngày năm 1967, một số người trong lữ đoàn Palestine sống sót đã chạy trốn về mảnh đất nhỏ hẹp Gaza và họ biến Gaza thành chiến khu. Các vụ phá hoại khủng bố xảy ra hàng ngày mấy thập niên qua. Du kích Palestine cứ nhót Rocket sang đất Do Thái thường thường. Do Thái đã dùng đủ phép tắc kỹ thuật như thần cũng không trị nổi (Dân Trung Quốc không thể chịu đựng được như dân Palestine và đủ kiên nhẫn như người Do Thái.)

Trung Cộng cũng không hùng mạnh như Liên Xô cũ – Và họ cũng không đủ hơi sức như Liên Xô kéo dài cuộc chiến ở A Phú Hãn gần mười năm. Lúc bấy giờ Liên Xô có ưu thế về quân sự: Cuộc xâm lăng của Liên Xô và kháng chiến quân Mujahidin qua nhiều thời kỳ từ 1979 đến 1986. Khi Barak Karmal làm chủ tịch nhà nước do Liên Xô dựng lên, lực lượng Liên Xô luôn luôn ở thế tấn công mãnh liệt. Ðiều này phù hợp với những chính sách diều hâu của Leonid Brezhnev, Yuri Andropov và KonStantin Chermenko. Khi Mikhail Gorbachev vào cầm đầu điện Kremlin năm 1985, sau một thời gian đầu đầy nhiệt tình theo đuổi sự lựa chọn quân sự, ông đã nhận ra không thể thắng. Gorbachev đã muốn đóng lại chương sử A Phú Hãn trong lịch sử Liên Xô. Cuối cùng tiến trình dẫn đến chuyện rút quân 15-2-1989 cũng được hình thành trong sự sụp đổ của Liên Bang Xô Viết năm 1991 (Nếu Trung Quốc phải theo đuôi cuộc chiến tranh ở Tây Tạng họ sẽ sụp đổ nhanh hơn.)

Sức mạnh của tôn giáo và dân tộc với cuộc đấu tranh của người Tây Tạng hơn 5 thập niên qua cũng là do 2 sức mạnh đồng bộ phối hợp: Dân tộc độc lập và Phật giáo truyền thống mà thời đại những nhà tu hành tại Miến Ðiện, Tây Tạng không còn là con cháu của tử thần mà ai cũng có thể tàn sát không sợ bị trả đũa. Chính vì vậy, sư tăng đã xuống đường, đã dám sống chết vì dân tộc và đạo pháp. Nó cũng báo hiệu sự ra đời của một chính phủ kháng chiến. Chống trả quân xâm lăng Trung Quốc có những nguy hễ khó khăn không thể tránh được, khi tung ra một phong trào kháng chiến mạnh mẽ, nhưng cũng có nhiều thuận lợi…

Ðất nước Tây Tạng rộng lớn mênh mông, rừng núi trùng trùng điệp điệp quá lý tưởng cho một chiến tranh du kích. Ta cứ thử giả định, từ các đỉnh núi cao quân du kích rót xuống cấm thành Bắc Kinh cơ quan đầu não của Ðảng CSTQ vài quả tên lửa và các trung tâm quân sự, trung tâm không gian nơi sẽ phóng con tầu Thần Châu với phương tiện kỹ thuật hiện đại quân du kích đánh giặc ngay trong lục địa… tên lửa cứ phóng đều đều, bảo đảm cả nước Tầu sẽ điên loạn hốt hoảng. Trung Cộng muốn truy lùng quân du kích Tây Tạng có khác gì mò kim dưới đáy biển, thằng mù muốn bắt chim bay trên trời.

Ðến siêu kỹ thuật quân sự như Mỹ Quốc, có các lực lượng cơ động trên trời, dưới biển, trên đất liền, lại có sự phối hợp với các nước đồng minh khắp thế giới mà 10 năm qua không dẹp nổi một nhóm tàn quân Taliban ở vùng rừng núi phía Nam Afghanistan và cả một dàn mắt thần, máy bay tinh khôn không người lái vẫn chưa dò tìm được ông trùm khủng bố Osamabin Laden. Ðối với chính phủ Mỹ Bin Ladin là một hung thủ đang bị truy tầm gắt gao nhất trong lịch sử. Ông ta là người sáng lập và cũng là người lãnh đạo của tổ chức khủng bố Al Qaeda đã huấn luyện quân sự cho chúng 5000 quân cảm tử gửi đi tới khoảng 50 quốc gia, chờ đến lượt đánh bom… Ông ta là tác giả của thảm kịch 9-11 đánh bom 2001 Tòa nhà Tháp Ðôi thương mại ở Nữu Ước giết chết 2993 (không phải 6000) người Mỹ vô tội… Ðối với người Mỹ những cuộc chiến chống khủng bố và truy lùng thần chết Bin Laden ầm ĩ đôi khi sôi sục hơn 10 năm qua, nay có thể coi như là một cuộc chiến đấu buồn chán!

Nhắc lại lịch sử như thế, để biết rằng nếu cuộc chiến du kích xảy ra giữa Trung Quốc và nhân dân Tây Tạng. Trung Quốc sẽ thất bại và đổ vỡ hoàn toàn. Quân du kích Tây Tạng cứ tà tà thong thả một tuần cho Bắc Kinh ăn “Bom” vài ba lần thử xem chúng chịu đựng được bao lâu ? Giống như Mỹ ngày xưa sa lầy ở Việt Nam, Liên Xô sa lầy ở A Phú Hãn. Mỹ phải rút quân ra khỏi Việt Nam… Liên Xô phải rút quân ra khỏi A-Phú-Hãn. Vì không để sự mất máu kéo dài. Quân Tầu không thể chịu nổi một vài năm. Nước Tầu cũng không thể đem so với Mỹ tiềm năng kinh tế tưởng như vô hạn, kỹ thuật lại siêu đẳng. Quân Tầu cũng không thể đem sánh với Liên Xô về mặt thể chất và tinh thần chiến đấu. Xã hội Tầu lại rất dễ hỗn loạn.

Mặc dù quân số rất đông. Về mặt chính trị quân Trung Quốc xâm lăng nước Tây Tạng họ hoàn toàn không có chính nghĩa. Người Tạng tỵ nạn ngày nay có mặt khắp các nước văn minh trên thế giới, họ nhận được sự cảm tình ủng hộ của nhiều chính phủ và nhân dân trên thế giới đều nhận rõ bộ mặt thật của Trung Cộng đối với Tây Tạng, thật là vô cùng thuận lợi cho cuộc tranh đấu dành độc lập.

Về những hệ quả của quân sự và chính trị thế giới nhất là Hoa Kỳ với Trung Quốc, hai đại cường trong thế kỷ với ảnh hưởng lớn lao toàn cầu và có lẽ nhiều nhất là các quốc gia láng giềng với Trung Quốc như Nepal, Miến Ðiện, Lào, Việt Nam v.v… trong thập niên tới. Trong chiều hướng này chúng tôi không đưa ra tổng thể về các lực lượng hải, lục, không quân của Hoa Kỳ và Trung Cộng. Chúng tôi chỉ chọn đưa ra cái nhìn về Trung Cộng với Tây Tạng coi như một mắt xích chủ yếu cần tháo gỡ…

Hoa Kỳ cần sẵn sàng với một đối thủ như Trung Quốc đang trên đà lên có lẽ Hoa Kỳ phải đáp ứng uyển chuyển khác với những suy tính chiến lược chiến tranh qui ước với quốc gia khác. Với Trung Quốc cần chọn con đường thực tiễn. Không cần tính đến những chuyện quy mô. Có nhiều cách xử dụng lực lượng kém về kỹ thuật và không cần thiết phải đưa lính Mỹ đi tham chiến, để đạt mục đích quân sự với Trung Cộng. Chỉ cần ủng hộ lực lượng kháng chiến Tây Tạng là đủ cũng như Tổng Thống Ronald Reagan năm 1985 muốn đánh Liên Xô thay vì huy động quân sự, ông viện trợ quân sự cho kháng chiến quân A-Phú-Hãn. Hoa Kỳ đã cung cấp cho du kích hỏa tiễn Stinger giúp kháng chiến quân có thể bắn hạ trực thăng hay máy bay Liên Xô, Hoa Kỳ. Các nhà chiến lược và giới chính trị Âu Mỹ chắc cũng phải nhìn nhận. Nhìn theo chiều hướng các sự kiện này và chiều hướng lịch sử về những tranh chấp giữa các đại cường, thì mục tiêu hướng vào mặt trận Tây Tạng là chính đáng, ta có thể hé thấy trong tầm tay. Hoa Kỳ và Trung Quốc, không cần phải là trận chiến qui ước lớn lao và tàn khốc.

Hiện nay thách đố từ phía Trung Quốc với Hoa Kỳ là hiển nhiên ai cũng thấy rõ. Chúng ta tin rằng Ngũ Giác Ðài đủ thông minh, tế nhị và uyển chuyển cũng như tự chủ chín chắn cần thiết để chọn con đường thực tiễn. Giả thiết này, trên mặt lý thuyết cũng như trên thực tế, cả Âu Mỹ lẫn các nước Á Châu Trung Quốc hiển nhiên là mối đe dọa lớn. Từ năm 1980 Trung Quốc đã có dư tiền bạc để dồn vào quốc phòng nhất là từ năm 1997 ngân sách quốc phòng tăng đều đến 20%. Trung Quốc dùng ngân sách quốc gia để hiện đại quân lực và thực hiện những thay đổi chiến lược thay vì cho “chiến tranh nhân dân”. Họ xử dụng kỹ thuật cao chuẩn bị cho cuộc chiến tranh qui ước và kỹ thuật cao như chiến dịch Desert Storm đánh Iraq của Hoa Kỳ ở vùng vịnh 1991.

Về mặt trang bị Trung Quốc xử dụng tầu chiến xe tăng và hỏa tiễn tối tân mua của Nga. Kỹ thuật quốc phòng Trung Quốc sản xuất vũ khí có phẩm chất rất cao nhờ ăn cắp kỹ thuật của Mỹ và mua kỹ thuật của Nga, Do Thái. Mặc dù được trang bị kỹ thuật tối tân, quân số đông. Nhưng quân đội Trung Quốc không bao giờ là quân đội mạnh. Nó rất yếu kém về tinh thần chiến đấu. Các tướng Tầu ngày nay nhảy sang làm ăn kinh tế kinh doanh làm giầu thì dù kỹ thuật cao cũng chỉ để hù dọa thiên hạ chứ chẳng làm nên trò trống gì.

Mong rằng tài liệu này sẽ đến với các tổ chức hội đoàn người Tây Tạng đang lưu vong khắp trên thế giới.

TRẦN NHU



****************************************