Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2009

10- Nguyên nhân thất bại của hội nghị Việt Kiều
Thứ Tư, ngày 2 tháng 12 năm 2009
• Nguyễn Ðạt Thịnh

Việt Cộng thất bại, không đạt được mục đích của chúng, trong tổ chức hội nghị Việt Kiều, kéo dài 3 ngày từ thứ Bẩy 11/21 đến thứ Hai 11/23 tại Hà Nội; chúng thất bại vì tạo nghi ngờ cho Việt Kiều ngay từ câu “chào mừng” đầu tiên của Nguyễn Thanh Sơn, thứ trưởng ngoại giao, kiêm chủ tịch "Uỷ ban nhà nước về người Việt Nam ở nước ngoài".

Ông Sơn tuyên bố hội nghị người Việt toàn thế giới kỳ này sẽ thảo luận về việc các chuyên gia, trí thức, doanh nhân, kiều bào đóng góp phần mình vào công cuộc xây dựng, phát triển đất nước. Sơn còn nói đây cũng là cơ hội để người Việt trong và ngoài nước gặp gỡ, trao đổi, học hỏi, tương trợ nhau, để xích gần nhau hơn, tạo tình đoàn kết, thân ái. Sơn khoe sẽ dàn dựng một chương trình đại nhạc hội hoành tráng, tôn vinh văn hóa dân tộc, với chủ đề “Việt Nam Quê Hương Tôi”.

“Cái này cũng là một cái biện pháp để chống suy thoái kinh tế. Thông tin cho biết thế này,” Sơn nói. “Tôi nghĩ thành công, thành công, cái này cũng thể hiện nội lực bên ngoài cũng quan trọng. Nghĩa là ai cũng hướng về tổ quốc, cũng không phải là ra ngoài làm ăn là quên tổ quốc.”

Làm đến thứ trưởng ngoại giao,nhưng ông Sơn ăn nói lọng cọng, kiến thức hẹp hòi, không biết nhiều về người Việt hải ngoại. Ông hoàn toàn không ý thức được là họ phân biệt rất rõ đâu là tổ quốc, và không chấp nhận cho Việt Cộng nhập nhằng đánh lận tự cho chúng là tổ quốc.

Ông Sơn cũng sai khi ông nói là gần 35 năm truớc người Việt Nam “ra ngoài làm ăn”; ông không biết việc 2 triệu người cùng “xuất ngoại” trong vòng một tuần lễ không phải là để “ra ngoài làm ăn”, mà để vượt thoát khỏi ách cộng sản, dù vượt thoát với cái giá có thể dễ dàng mất mạng, để không phải sống với Việt Cộng.

Ông Sơn cũng không biết là người Việt hải ngoại không bao giờ “quên tổ quốc”: bằng cớ là giữa lúc Biển Ðông nổi sóng, ngư dân Việt Nam bị bắn giết, bị cấm đánh bắt cá, và giữa lúc Việt Cộng không dám nho nhoe gì cả trước sức mạnh của Trung Cộng, thì một thanh niên hải ngoại, cậu Lê Bá Hùng, đã đem chiến hạm về Ðà Nẵng, tạo niềm tin cho ngư dân Việt Nam.

Ông Sơn ấp úng nói, “Tôi nghĩ thành công, thành công, cái này cũng thể hiện nội lực bên ngoài cũng quan trọng;” ông cần đến một công lực mà ông gọi lầm là “nội lực bên ngoài”. Ý ông muốn nói là dù bên ngoài nhưng tiềm lực Việt Nam hải ngoại vẫn là của Việt Cộng, để không phải nhìn nhận rằng Việt Cộng đang muối mặt xin xỏ.

Ðài phát thanh Hà Nội mớm lời là, “một số đại biểu Việt kiều nhấn mạnh vào chính sách bảo hộ công dân, bảo vệ lợi ích của người Việt ở nước ngoài, đấu tranh với các hoạt động gọi là đi ngược với lợi ích của cộng đổng và đất nước.”

Tiếng Việt Cộng nói “chính sách bảo hộ công dân” có nghĩa là toà đại sứ và lãnh sự Việt Cộng “bảo vệ” Việt Kiều ! Nhưng họ làm gì có khả năng, có quyền hạn để bảo vệ chúng ta, trong lúc đa số chúng ta đã lấy quốc tịch Pháp, Ðức, Mỹ, Úc, Nhật, … để thích nghi với cuộc sống lưu vong tị nạn?

Trong lời chào mừng của Nguyễn Thanh Sơn, chúng ta cần quan tâm đến một câu, “… đấu tranh với các hoạt động gọi là đi ngược với lợi ích của cộng đổng và đất nước.”Việt Cộng sẽ vận động chúng ta “đấu tranh” với chúng ta chống những việc chúng ta thường vẫn làm là chống cộng.

Chúng muốn “đấu tranh” chống lại những cuộc biểu tình vạch rõ bộ mặt phản dân tộc của bọn Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, Nông Ðức Mạnh, mỗi khi bọn này lú mặt ra hải ngoại; và chống những cuộc biểu tình khác phản đối việc chúng lập tòa lãnh sự tại Houston; chúng cũng muốn “đấu tranh” chống lại những bài báo, những chương trình phát thanh, truyền hình tố giác bộ mặt thật của chúng.

Ðài phát thanh Hà Nội còn kêu gọi “Trí thức chuyên gia và doanh nhân kiều bào góp phần vào sự nghiệp xây dựng đất nước”. Chúng vận dụng việc “xây dựng, bổ sung, hoàn chỉnh chính sách và biện pháp thu hút chuyên gia trí thức người Việt, và vốn của người Việt hải ngoại để “xây dựng đất nước”.

Việc mời gọi giới trí thức và chuyên gia về nước, Việt Cộng nên mời bác sĩ Nguyễn Xuân Ngãi, San Jose, thêm một lần nữa. Lần trước, theo lời mời của chúng bác sĩ Ngãi đã về Việt Nam dạy về khoa mổ tim cho các bác sĩ Việt Nam.

Cơm không lành, canh không ngọt, chúng mời ông lên đồn công an làm việc suốt nhiều ngày không thả ông về. Một người Mỹ đồng hành với ông phải lên tiếng báo động, chúng mới thả ông và cho ông trở về Hoa Kỳ.

Về việc góp vốn về nước làm ăn, một Việt Kiều tại Úc hỏi, “người Việt hải ngoại gửi về nước 10 tỉ mỹ kim mỗi năm chưa đủ ư? Cần thêm bao nhiêu nữa?”Hội nghị Việt kiều năm nay quy tụ khoảng 900 người, phần đông thuộc thành phần cao niên; VietnamNet viết lên mục đích của nhà nước là “chủ yếu vận động những đóng góp cho sự nghiệp tuyên truyền của đảng Cộng sản Việt Nam hơn là trong lĩnh vực kinh tế hay khoa học kỹ thuật của nhà nước.”

Sau những nỗ lực lớn tại Hà Nội với một kết quả rất nhỏ, kể cả kết quả về mặt tuyên truyền, Việt Cộng lại tiếp tục cay đắng và bất lực đối đầu với thái độ chán ghét chúng của người Việt hải ngoại.

Tôi mách chúng một chính sách Kiều Vận rất kiến hiệu: chúng không cần mời 900 Việt Kiều về Hà Nội, chúng cũng không cần gửi ra hải ngoại những show văn nghệ “hoành tráng”, mà chỉ cần mở cửa ngục trả tự do cho những chiến sĩ dân chủ chúng đang giam giữ, và tuyên bố sẽ tổ chức bầu cử tự do để người Việt Nam chọn những nhân vật cầm quyền hai ngành hành pháp và lập pháp.

Chỉ cần ngần đó thôi, vốn và tài nguyên nhân lực hải ngoại sẽ đổ dồn về nước để xây dựng Việt Nam tiến bộ hầu bắt kịp đà tiến bộ của Nam Hàn, Nhật Bản, trong vùng và những cường quốc khác trên thế giới.

Ðó mới là “nội lực bên ngoài” mà Nguyễn Thanh Sơn và nhà nước Việt Cộng thất bại trong mưu tìm mời gọi.Nguyễn Ðạt Thịnh


*************************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét