Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

5- “Thằng cò đất bưng bô” nổi tiếng

Những Chuyện Tréo Ngoe: “Tiến sỹ Bưng bô” Nguyễn Hữu “VÔ” Liêm

Phạm Đằng Đông


Cộng sản VN tổ chức “đại hội Việt Kiều” vào tháng Mười Một vừa qua; nhìn chung không mang một ấn tượng hoặc âm vang nào đáng kể, chỉ một vài trường hợp “bưng bô” cá thể mà Nguyễn Hữu Liêm lại là trường hợp nổi bậc nhất với bài viết “NƠI GIỮA ĐẠI HỘI VIỆT KIỀU: MỘT NỖI BÌNH AN”.

Trong phần đầu Nguyễn Hữu Liêm tự giới thiệu mình đã, “Trưa ngày 30 tháng 4, 1975, đeo đu đưa trên chân đáp của chiếc trực thăng cuối cùng rời phi trường Cần Thơ, trên vai vẫn đeo súng, và vai kia mang túi xách, tôi đã thoát đi trong tiếng la hét hoảng sợ và cuồng nộ, bắn giết của đoàn quân đang tan vỡ.” Nhưng sau ba mươi bốn năm Nguyễn Hữu Liêm đã xênh xang “áo gấm về làng” (và nhiều lần không rầm rộ khác), đã huênh hoang “về hùa” cùng những tên bưng bô khác vỗ tay đôm đốp ca ngợi “chủ tịt” nước Nguyễn Minh Triết đọc diễn văn “dốt” mà ai cũng biết, mặc cho tám mươi mấy triệu dân đang oằn oại dưới bạo quyền cộng sản mà cầm đầu chỉ trên dưới ba triệu đảng viên tham nhũng, rút, bòn của dân tộc cho đến cạn kiệt.

- Nguyễn Hữu Liêm cùng đám bưng bô về hùa và vỗ tay cho bè lũ cộng sản đã ngang nhiên làm đại lễ linh đình, trải thảm đỏ, cúi đầu dâng đất của cha ông cho đàn anh TC vào ngày 23.2.2009 tại ải Nam Quan, cột mốc ô nhục Km0!

- Nguyễn Hữu Liêm cùng đám bưng bô “về hùa” vỗ tay với bè lũ cộng sản để “cảm ra rằng mình vui như đứa trẻ thơ -” khi đày đọa được người phụ nữ Việt Nam ra nước ngoài làm nô lệ tình dục!

- Nguyễn Hữu Liêm cùng đám bưng bô về hùa vỗ tay cho bè lũ “khôn nhà dại chợ”, cố dùng vũ lực cướp từng tấc đất của dân lành cũng như của giáo hội Công Giáo đem hai tay dâng cúng cho ngoại bang, và cho quân xâm lược trá hình qua chiếc áo công nhân mặc sức mà dày xéo trên Tây Nguyên.

- Nguyễn Hữu Liêm cố ngụy biện cho hành động bưng bô của mình bằng những mỹ từ triết học, cùng dùng Edmund Husserl, Derrida, Lý Đông A làm bình phong hay ngụy tạo tư tưởng cho sự “về hùa” để “cảm ra rằng mình vui lên như đứa trẻ thơ –”, và …..“Cảm nhận một dòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini.” khi họ đồng ca bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Từ trước ông NHL chưa bao giờ cảm nhận được cảm giác như vậy. Chỉ cảm giác buồn cười hay xa lạ khi hát Quốc Ca Hoa Kỳ và “Suy tôn Ngô tổng thống” thế thôi. Hãy đọc đoạn dưới đây của NHL để thấy ông hân hoan đến độ nào!

“Ngày thứ ba của Đại hội, ở cuối phần bế mạc, tôi cùng đứng dậy chào cờ. Bài “Tiến quân ca” được vang cao trong cả hội trường. Lạ thật. Tôi chưa hề từng nghe Quốc ca Việt Nam (này) trong khung cảnh thể thức như thế. Từ ấu thơ đến bây giờ, tôi từng hát Quốc ca của miền Nam, trước năm 1963 thì cùng với bài hát buồn cười “Suy tôn Ngô Tổng thống.” Ba mươi bốn năm qua là Quốc Ca Hoa Kỳ xa lạ, Star Spangled Banner. Nay thì tôi lại nghe và chào Quốc Ca Việt Nam và lá cờ đỏ sao vàng. Con người là con vật của biểu tượng. Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini. Tôi nhìn lên phía trước, khi vừa hết bài Quốc ca, mấy chục cô và bà đại biểu từ Pháp đang chạy ùa lên sân khấu, vỗ tay đồng ca bài “Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng”. Tôi nhìn qua các thân hữu Việt kiều từ Mỹ, và ngạc nhiên khi thấy hầu hết – kể cả những người mà tôi không ngờ – đang vỗ tay hào hứng la to, Việt Nam! Hồ Chí Minh! Cả hội trường, và tôi, cùng hân hoan trong tất cả (vẫn là) cái hồn nhiên mà dân tộc ta đã bước vào từ hồi thế kỷ trước.”

- Bài viết NHL có rất nhiều phản hồi từ người Việt khắp nơi trên thế giới nhưng… đã hai tuần qua tôi chưa thấy đảng trưởng, đảng phó, đàn anh, đàn em chống cộng …(đồng) ở Sacto lên tiếng, hợp “trống”, hợp kín, hợp úp, hợp mở, thông báo, thông biết để lên kế hoạch lên lớp hay biểu tình chống ông NHL gì ráo trọi. Trong khi ông NHL đang ở San Jose trong khu Evergreen đây này, đang là giáo sư dạy học trong trường San Jose City College đây này! Sao các đảng trưởng, đảng phó, đàn anh, đàn em chống cộng…(đồng) không ký chung vào “thỉnh nguyện thư” gởi lên ban chấp hành trường San Jose City College để tỏ rõ lập trường chống cộng…(đồng) của mình như trước đây đã gởi “thỉnh nguyện thư” lên Toà Giám Mục để vu vạ cho người khác nhỉ ! Hay các ông các bà cho rằng NHL đáng nể mặt, đáng đại diện cho người Việt Hải Ngoại “về hùa” vỗ tay reo mừng trên xác ngư dân bị TC bắn chết trên biển Đông nên miễn bàn ?
Đúng là “tai to mặt bự” quá nhỉ !

. Sao cuộc hợp vừa rồi vào ngày 29-11-2009 do ông Trần Gia Tường triệu tập, các ông, các bà, đảng trưởng, đảng phó, chủ tịch, chủ tiết, đàn anh, đàn em không thêm vào mục Nguyễn Hữu Liêm “về hùa” cho “hoành tráng” mà chỉ loanh quanh chuyện nhà thờ như “gà què ăn quẩn cối xay” và cố “hợp sức ra tờ báo ai chửi mình, mình chửi lại”. Những việc làm của các ông các bà hay quá nhỉ! Chính nghĩa quá nhỉ! Cho nên có “thân hào nhân sĩ” đi theo nhỉ !

Xin mượn tí chuyện ngụ ngôn “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu” để hầu quí vị:

“BỢM VẬT VÀ BỢM HÒ NGHE ĐÁNH TIẾNG
Bợm vật nghe tiếng máy gân,
Bợm hò nghe tiếng xa gần cũng đi.

Ghi theo VHDGTH: 189 và VHDGQT: 249.
Các đô vật (bợm vật) nghe đến chuyện đấu vật gân cốt đã máy động; các nghệ nhân hò (bợm hò) nghe đến chuyện hò hát ở đâu, cũng tìm đến dự cuộc mới bằng lòng. Đây là sự tìm đến nhau ở những người đồng thanh khí (Đồng thanh tương ứng đồng khí tương cầu) Nói rộng ra là nhu cầu giao tiếp) mang tính chất nghề nghiệp, sở thích cá nhân.

Mỗi người tùy theo hoàn cảnh địa vị xã hội và nghề nghiệp, sở thích cá nhân mà có những tâm lí, trạng thái ứng xử riêng (như đứng trước một vấn đề, sự kiện phù hợp, sẽ gây hưng phấn mạnh); cho nên để tìm hiểu về một người, điều không thể quên là phải nắm bắt các sở thích cùng những đặc điểm tâm lí của người ấy. Đó là ngụ ý của bài ca dao.

Ngáo Đồ

Lũ ngáo đồ tung hô vạn tuế
Hồ cáo già bệ vệ phơi gan
Một đời hiếp đáp lương dân
Cụp đuôi, cúi trước đàn anh.
Nhục đồ …
Phạm Văn Đồng mưu mô BÁN NƯỚC
Đảng nhà Hồ kẻ trước người sau
Tung hô Mao/Xịt, cơ cầu
Thăng quan, tiến chức ngõ hầu vinh thân
Mặc đất nước lầm than đói rách
Mẹ Việt Nam xẻ, tách thịt da
Núi sông, này của ông cha
Sao nay đoài đoạn cách xa nghìn trùng
Nhớ lúc trước trong bưng như khỉ
Nay chúng thành triệu, tỉ phú chơi
Sống đời nhung lụa thảnh thơi
Lương dân đói, khổ mấy người hiểu cho
Chúng to mồm tự do, hạnh phúc
Người dân từ đáy vực kêu than
Gông cùm, roi điện dã man
Đọa người đồng cội, muôn ngàn đắng cay
Khốn cho lũ mặt dài như ngựa
Qua xứ người mấy đứa đậy che
Đứa bưng bít, đứa trò hề
Ôi thôi cả lũ trổ nghề gian manh

ST

Phạm Đằng Đông





***********************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét