Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

THẰNG CÒ ĐẤT BƯNG BÔ - Thư BBT


Thư BBT
http://www.vietnamngaymai.blogspot.com/


Kính anh chị:

Em thường có dịp hân hạnh tham dự các cuộc hội luận của các bậc trưởng thượng có mối quan tâm đến tình hình đất nước và dân tộc Việt Nam.

Trong các dịp như vậy, em chỉ lắng tai nghe để học hỏi, chiêm nghiệm và ghi nhận ý kiến, quan điểm của các cụ chứ ít khi phát biểu vì một lẽ giản dị là những điều mắt thấy tai nghe từ thực tế, tin tức trên các diễn đàn và từ các bạn bè, thân nhân và đồng bào trong nước và ngay cả kinh nghiệm bản thân khiến cho em suy nghĩ nhiều. Những điều các cụ đưa ra thảo luận và đồng ý với nhau thì hầu như phù hợp hoàn toàn với quan điểm của em. Do đó có phát biểu chăng nữa thì cũng trùng lặp với ý kiến xác đáng của các cụ. Thôi thì cố lắng tai nghe ngóng, lưu lại bằng ghi chú và trí nhớ để viết bài gởi đến các anh chị.

Tóm lược những suy tư, ý kiến, quan điểm của các cụ, kỳ này em muốn gởi đến anh chị hai đề tài suy gẫm.

Đề tài thứ nhất là trình bày hai khuôn mặt tiêu biểu trên hai đối cực của hiện tình đất nước và một vài suy tư. Đề tài thứ hai là công cuộc tranh đấu trường kỳ chống đảng cướp Việt gian cộng sản của người Việt trong nước và cộng đồng người GỐC VIỆT trên toàn thế giới.

Trước hết, xin đi vào đề tài thứ nhất: Hai khuôn mặt tiêu biểu trên hai đối cực.

1- Nhà văn, nhà báo, nhà thơ Trần Khải Thanh Thủy, nhà tranh đấu dân chủ đang ở trong nước, đang bị Cộng sản dựng chuyện vu khống và biệt giam, hành hạ, tra tấn tinh thần: không cho liên lạc với ai kể cả thân nhân ruột thịt: mẹ già, chồng và con gái, chúng cũng không cho bà chữa trị về hai chứng bệnh lao phổi và tiểu đường dù là tiếp tế thuốc men từ gia đình, thâm tâm chúng muốn tiêu diệt không những tư tưởng, tiếng nói đối kháng của bà, chúng còn muốn tiêu diệt luôn thân mệnh của bà.

Lý do: Bằng ngòi bút, bà đã tranh đấu không ngừng nghỉ, không mỏi mệt cho tự do dân chủ của quê hương, cho bản thân, cho gia đình, cho dân oan cả nước, tố cáo bộ mặt thật của Hồ quốc tặc một cách “không khoan nhượng, bà đã gọi y là “cha già dâm tặc”, đụng chạm đến tử huyệt của đảng cướp Việt cộng khiến lũ-cướp-nước-nội-xâm-tay-sai-ngoại-xâm-chệt-đỏ nầy rất căm thù.

Đồng thời bà cũng tố cáo “không khoan nhượng” những sai trái, bạo ác của bè lũ bạo quyền cộng sản Ba Đình kể từ ngày tên tội đồ dân tộc Hồ Chí Minh thành lập đảng cướp Việt cộng năm 1930 với chủ thuyết cộng sản bạc ác vô luân, và tội ác cộng sản đối dân tộc và đất nước kéo dài hơn 70 năm, gieo rắc vô vàn khổ đau, núi xương sông máu và biển nước mắt cho toàn thể dân tộc.

Bà đã mĩa mai cay nghiệt tên nước của chúng, CHXHCNVN, thành ra “Chẳng HXấu HChút Nào Vì Ngu. Thật qúa đúng, quá hay và cũng quá hài hước mĩa mai. Bà đã “lột trần” bộ mặt kinh tởm của bè lũ Việt gian cộng sản khiến chúng vô phương chống đỡ, bởi đó, một lần nữa, chúng rất căm thù bà và tìm mọi cách trả thù vô cùng hèn hạ. Và lần nầy là lần thứ hai bà bị chúng nhốt vào tù.

Chúng quyết lòng làm tắt tiếng nói của bà cũng như bịt miệng các nhà tranh đấu dân chủ khác trong nước trong một chiến dịch đàn áp khốc liệt. Bà là một trong hai nữ lưu ở Việt Nam nổi tiếng trên thế giới. Vị nữ lưu kia chính là LS Lê Thị Công Nhân. Nhưng lịch sử Việt Nam và thế giới đã chứng minh những gì bạo ác sẽ bị tàn lụi và tiêu diệt trước lương tâm con người.

Trần Khải Thanh Thủy cũng là một trong hai người vừa được tổ chức Mạng Lưới Nhân quyền trao giải thưởng Nhân Quyền 2009, và buổi lễ được tổ chức một cách trọng thể và cảm động tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn vào ngày 10/12/2009, có sự tham dự của nhiều giới chức Việt Mỹ, và con gái của bà, em Đỗ Thủy Tiên, du sinh tại Pháp, đã thay mặt mẹ (đang bị giam tù,) nhận bảng Vinh Danh về giải thưởng cao qúy nầy. Mọi người hầu như ai cũng biết bà.

Tổ quốc tang thương vì giặc cộng
Anh hùng liệt nữ vẫn hiên ngang
Ra tay trừ bạo cho dân tộc
Tương lai đất nước đầy vinh quang

*
Noi gương Trưng Triệu (hai) ngàn năm trước
Chiến tích lẫy lừng thật vẻ vang
Toàn dân vùng dậy cùng tiến bước
Con đường tổ quốc sẽ thênh thang.

*

2- Bên kia đối cực là khuôn mặt thứ hai, Nguyễn Hữu Liêm, “Thằng cò đất bưng bô” tiêu biểu cho những kẻ gian hùng điếu đóm chạy theo làm tay sai cho Cộng sản, vì quyền lợi ích kỷ đớn hèn của bản thân và gia đình.

Một chút tiểu sử của tên gian hùng: như y tự giới thiệu, ngày 30 tháng Tư năm 1975, y là một tên lính không quân VNCH (?) vô danh tiểu tốt, khi Việt cộng vào Sài gòn, y đã đeo càng máy bay trực thăng trốn ra ngoại quốc. Ngày đó, trong lứa tuổi trên dưới 20 (?), y không có một chút hiểu biết hay khái niệm gì về Cộng sản (?), không biết một chút gì (?) về những tội ác kinh hoàng mà cộng sản đã gieo rắc trên Miền Nam Việt Nam trong một thời gian dài 21 năm (1954-1975): pháo kích vào trường học, đắp mô giật mình xe đò, Tết Mậu Thân 1968 tại Huế và trên toàn thể Miền Nam trong lễ Giao thừa truyền thống thiêng liêng của dân tộc, Đại Lộ Kinh Hoàng Mỹ Chánh-Quảng Trị năm 1972 Mùa Hè Đỏ Lửa, Đại Lộ Hoàng Hôn Pleiku-Phú Bổn-Nha Trang tháng 3 năm 1975 ? Phải chăng những tội ác đó mọi người đều biết, đều gánh chịu, chỉ riêng y, không nghe, không thấy, không biết, không suy nghĩ ? Y thấy người ta chạy thì y cũng hốt hoảng chạy theo bằng cách đu càng máy bay trực thăng ?

Và trong hơn 34 năm qua, y cũng không nghe, không thấy, không biết, không suy nghĩ một chút gì về tội ác cộng sản đã và vẫn tiếp tục gieo rắc trên quê hương, trên đồng bào ??? Em không tin, hoàn toàn không tin như vậy. Y không phải là loại người ngây thơ, ngu ngốc, thất học đến như vậy.

Y và những tên gian hùng khác, cam phận làm tay sai cộng sản là có tính toán. Động cơ duy nhất mà bọn y chịu làm tay sai cộng sản chính là bản chất “Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã, Sống Chết Mặc Bây Tiền Thầy Bỏ Túi vì quyền lợi bản thân và gia đình, bất kể dân tộc, bất kể đất nước”. Bọn y chính là Phường Giá Áo Túi Cơm, Theo Đóm Ăn Tàn, Theo Voi Hít Bã Mía. Ngoài quyền lợi bản thân và gia đình. Bọn y không cần biết đến ai cả. Bọn y cùng một bản chất với loài cộng sản súc sanh.

Cùng một bản chất, cùng một loài “Ngưu Tầm Ngưu, Mã Tầm Mã, Đồng Thanh Tương Ứng, Đồng Khí Tương Cầu, Phù Thịnh Không Phù Suy”, chúng tìm về với nhau, cấu kết với nhau, lợi dụng nhau, cùng nhau chia chác quyền lợi trên thân phận dân tộc, trên thân xác Mẹ Việt Nam. Bọn chúng, lũ tham tàn cộng sản và những tên gian hùng tay sai chỉ là những con kên kên rỉa xác người, đơn giản chỉ có vậy. Và chúng luôn luôn đạp đầu nhau, loại bỏ nhau một cách lạnh lùng như thường lệ khi có dịp. Cộng sản là một loài động vật “ĂN NHAU VÀ ĂN ĐỒNG LOẠI”.

Trong lịch sử lâu dài tranh đấu dựng nước và giữ nước của tổ quốc và dân tộc, bọn “theo đóm ăn tàn, theo voi hít bã mía, tay sai cho giặc” khốn nạn nầy thời nào cũng có, khác chăng là thời đại bây giờ, tội ác do bè lũ Việt gian cộng sản và tay sai (như Nguyễn Hữu Liêm,) cấu kết gây ra cho dân tộc và quê hương lớn lao hơn nhiều, kinh hoàng hơn nhiều vì chúng là những con kên kên cộng sản, một thứ đại họa của thời đại, của nhân loại, mà không may, dân tộc và đất nước Việt Nam vướng phải.

Sau bài viết của y “Nơi giữa Đại hội Việt kiều: Một nỗi bình an” và bài phỏng vấn y của nhà văn Phạm thị Hoài đăng trên Talawas và một số diễn đàn khác, một số người gọi mĩa y là “triết gia hụ còi” (?!)

Đọc hai bài nầy, người ta thấy y khoe khoang một cách rất là trẻ con, rất là quê mùa của một thứ “công tử vườn lố bịch”. Y tưởng như vậy là y đã lòe được mọi người, thực ra, y đang soi gương, bôi vôi nham nhở làm mặt nạ, mang áo thụng tự vái. Đâu có cái thứ “triết gia” khoe mẽ một cách trẻ con vậy. Y khoe khoang như Việt cộng khoe bằng “Tiến sỹ, Thạc sỹ” do Việt cộng sáng tạo. Chẳng có lấy có một tí ti nào “gọi là đi qua hàng triết gia” cả, người ta chỉ cảm nhận được một vẻ khoe khoang đầy tự ty mặc cảm “tưởng rằng trưởng giả học làm sang”. Ngôn ngữ khoe khoang hợm hĩnh nầy y chang ngôn ngữ “tự thổi ống đu đủ” của Hồ Chí Minh ngày xưa, và tính chất khoe mẽ “mặc áo thụng tự vái” của cộng sản từ xưa đến giờ. Một thứ ngôn ngữ tự mãn rỗn rãng như “thùng rỗng kêu to”, hoàn toàn rỗng tuyếch, vô nghĩa.

Thật ra, dù là gọi mĩa, y vẫn chưa bao giờ được như vậy. Mới nho nhoe trên ngưỡng cửa triết học mà đã là triết gia ư, dù là một thứ “triết gia hụ còi” ??? Gán cho y là hai chữ “triết gia” (hụ còi) là làm nhục, làm bẩn danh từ cao qúy nầy (cũng như Việt gian cộng sản làm nhục, làm bẩn học hàm học vị “Tiến sĩ, Thạc sĩ” mà Việt cộng gọi là “Tiến sỹ, Thạc sỹ”).

Triết gia phải là người có một tí ti lập thuyết triết học. Vậy lập thuyết của y ở đâu ? Phải chăng trên một số bài viết của y nhập nhoè vài danh từ triết học học mót, xử dụng không đúng chỗ, khoe mẽ một cách hợm hỉnh, bịp bợm, quê mùa, hũ lậu mà đã trở thành “một thứ triết gia” ư ? Hèn nào mà ngày nay ở Việt Nam, ruồi nhặng “tiến sỹ thạc sỹ cộng sản” bay đầy trên các bãi rác, trên những nơi ô uế ? Những bài viết của y chỉ có thể bịp (?) được “ruồi nhặng tiến sỹ cộng sản” mà thôi ! Mà cũng chưa chắc nữa là ! Nói khác, Nguyễn Hữu Liêm cũng chỉ là một thứ “ruồi nhặng triết học” vo ve đồng hành với “ruồi nhặng tiến sỹ Việt gian cộng sản” trên những bãi rác, bãi lầy ô nhiễm.

Nguyễn Hữu Liêm, còn đứng xếp hàng ngoài xa tít tắp, còn lâu lắm, chưa biết đến bao giờ mới đến phiên y được xách dép cho các nhà triết học (chứ đừng nói là sờ được chéo áo của họ.) Vì vậy, y mới lấy làm khoan khoái, hí hửng cái áo “triết gia còi hụ” mà người ta khoác cho y, dù người gọi chỉ có hàm ý muốn mĩa mai y mà thôi. Vì gọi như vậy chính là một cách “tôn xưng” y (và làm nhục danh từ triết gia, dù chỉ là tôn xưng theo kiểu móc lò,) nên y rất lấy làm khoái trá.

Nguyễn Hữu Liêm chưa bao giờ được như vậy. Y và đồng bọn gian hùng tay sai cộng sản, chỉ đáng được xếp hàng (như y tự chọn,) cùng loại với bọn tú bà, ma cô, mẹ mình cộng sản, nhưng bọn y mới chỉ là bọn “mẹ mìn tay sai cá kèo” còn đứng tít từ đằng xa, rất xa, sau cái đuôi dài lòng thòng của những tên đầu gấu cộng sản hiện nay (“Tổng bí đần độn” Nông Đức Mạnh, “Chủ tịt hề lùn” Nguyễn Minh Triết, “thủ tướng du kích ba xạo” Nguyễn Tấn Dũng, v.v…). Y khoe mẽ gặp người nọ, người kia, bọn đầu gấu cộng sản, nghe thật quá lố bịch, vì chỉ là tay sai hạng cá kèo, y chưa được như vậy đâu. Bọn chúng, Việt gian cộng sản và tay sai cá kèo, lộ nguyên hình là những con kên kên rĩa xác người không hơn không kém.

Văn hoa hơn, bọn y, đặc biệt Nguyễn Hữu Liêm, nên được tặng mỹ danh là “Thương nữ”, trong khi bọn đầu gấu cộng sản Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, … là bọn “mẹ mình, tú bà, ma cô thời đại a còng”: “Thương nữ” Nguyễn Hữu Liêm, “Thương nữ” Vũ Đức Vượng, “Thương nữ David Dương, … Lũ Mẹ mìn, tú bà, ma cô, “hiệp thương” với bọn “thương nữ” quay cuồng trong những “bửa đại tiệc xác người” trên “bàn tiệc quê hương”.

“THƯƠNG NỮ BẤT TRI VONG QUỐC HẬN
CÁCH GIANG DO XƯỚNG HẬU ĐÌNH HOA”

(Lũ điếm nhục biết chi là hận nước,
Mặc dân tình, cùng giặc cộng ăn chơi.)

Lược xem y đã và đang làm gì trong hơn 34 năm qua, xét qua quá trình đó để xem y (và đồng bọn) sẽ làm gì trong tương lai. … Tiến sĩ luật 1987, cao học triết 1998, dạy triết tại trường đại học cộng đồn San Jose, làm cố vấn pháp luật cho công ty nhà đât ma lừa bịp… để khuyến dụ những con mồi ngu ngốc bỏ tiền ra đầu tư mua đất trong các dự án phát triển ma, và y sẽ được chút hưởng tiền cò (hoa hồng môi giới),

- Ngày 30/4/1975 đu càng máy bay (thấy người chạy thì y cũng chạy, có thật không hay ngày đó, y vẫn còn là tên “nhóc con chưa ráo máu đầu” ???)

- Định cư ở Mỹ (Hưởng ơn huệ của người mà chưởi người, vô ơn với người, lại còn lừa gạt người, bịp bợm người để kiến chút tiền cò, thì đúng là loại đầu đường xó chợ, trời đánh thánh đâm, loại du đảng mặt dày, loại cộng sản vô luân.)

- 1987 tốt nghiệp tiến sĩ luật khoa (mà chả thấy y làm được trò trống gì cả.)

- 1998 tốt nghiệp Cao học triết (Master of Philosophy) - Nơi đây, một lần nữa xin mở dấu ngoặc để nói về … Việt cộng, và một số người “dốt nát bắt chước theo Việt cộng một cách vô thức” gọi văn bằng Cao học là Thạc sĩ mà trong một bài viết trước, em đã nói là KHÔNG CÓ VĂN BẰNG THẠC SĨ TẠI HOA KỲ, văn bằng THẠC SĨ ở Âu châu lục địa CAO HƠN văn bằng TIẾN SĨ, chẳng hạn THẠC SĨ CÔNG PHÁP Nguyễn Cao Hách, THẠC SĨ CÔNG PHÁP Nguyễn Văn Bông, THẠC SĨ TƯ PHÁP Vũ Văn Mẫu, THẠC SĨ Kinh tế Vũ Quốc Thúc, THẠC SĨ Y KHOA Trần Đình Đệ. Các vị nầy sau khi đậu các văn bằng TIẾN SĨ Công Pháp, Tư Pháp, Kinh Tế, Y Khoa, họ phải TỰ học hỏi, tìm tòi và NGHIÊN CỨU THÊM ÍT NHẤT 2 NĂM để viết LUẬN ÁN THẠC SĨ TRÌNH BÀY MỘT SÁNG KIẾN, MỘT ĐỀ ÁN MỚI LẠ trong chuyên ngành và phải đệ trình trước một Hội đồng giám khảo - chấm thi, khảo xét luận án – gồm 3 người, chánh chủ khảo, và 2 Phó chủ khảo. Các vị giám khảo nầy là giáo sư đại học lâu năm, có văn bằng THẠC SĨ LÂU NĂM, có nhiều tác phẩm khảo cứu giá trị đã xuất bản và đăng tải trên các chuyên san, đồng thời họ cũng thường là Viện sĩ các Hàn Lâm Viện như Khoa học, Kinh tế, luật pháp, công pháp quốc tế, y khoa, v.v...

Còn cái thứ “Tiến sỹ, Thạc sỹ” Việt cộng chỉ là thứ bằng “rác rến đảng cấp” cho các tên “đại học trường làng” mà kiến thức chưa qua bậc tiểu học, hay trung học đệ nhất cấp – lớp 9 hay xưa là lớp đệ tứ trung học. Bất kể là kiến thức và học vấn trước đó ở cấp nào của bậc tiểu học, trung học, bọn chúng đua nhau đi học tiến sỹ cho vui, vì rắc rối chuyện gia đình, vì rỗi rãnh không có việc gì làm, vì muốn chạy chức, chạy quyền, muốn có nhiều cơ hội tham nhũng, vì muốn khoe mẽ với thiên hạ “ta đây cũng tiến sỹ, thạc sỹ” như ai.

“Học (?) và lấy bằng tiến sỹ” dễ dàng như lấy cục kẹo trong túi. Từ một anh i-tờ-rít,chỉ cần một sớm, một chiều, biến thành anh tiến sỹ thạc sỹ như chơi, làm “lé mắt” thiên hạ. Mà thiên hạ “lé mắt thiệt”. Bằng tiến sỹ, Thạc sỹ thật quá dễ dàng. Thiên hạ không ai có, “ta lại không thể so sánh được với ai, về bất kỳ mặt nào”, thôi thì “đảng ta tự sáng tạo ra vậy”. Chỉ cần chút “thủ tục đầu tiên” bôi trơn, chút quyền hạn làm áp lực hù dọa, là “ta” lấy mấy “bằng tiến sỹ, thạc sỹ” mà chả có ? Dễ mà !

Đó là cái thứ luận án “Tiến sỹ của một anh lớp 7 – đệ lục trung học – giáo sư đại học” được một anh “Cao học Việt cộng” - Thạc sĩ Việt cộng, và 2 anh “Cử nhân Việt cộng”, tỉnh ủy viên đảng Việt cộng tại Quảng Nam, có đảng trật cao hơn, đảng tịch lâu năm hơn, làm chánh, phó chủ khảo chấm thi “luận án”, thì cái thứ “Tiến sỹ, Thạc sỹ Việt cộng” nó “giá trị” như thế nào rồi.

Đó là cái thứ văn bằng “Bác sỹ Y khoa” của du-kích-giao-liên-lớp-2-tiểu-học Trần Thị Trung Chiến, cựu “Bộ Trưởng Y tế Việt cộng thời Phan Văn Khải” nhờ “đóng hụi thân xác”, tiền và quyền mà có.

Đó là cái thứ “3 bằng đại học, 3 bằng ngoại ngữ” của du-kích-hộ-lý-lớp-2 Trương Mỹ Hoa, cựu “Phó-chủ-tịch Quốc-hội-Việt-cộng, Phó-chủ-tịch-nước-Việt-cộng.”

Đó là thứ “bằng cử-nhân-luật-khoa” của du-kích-sát-thủ-lớp-5-kiêm-y-tá-vườn-kiêm-Trung-tướng-công-an-ngang-xương-kiêm-ba-xạo-không-ngượng-miệng” Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng đảng cướp Việt cộng.

Đó là cái thứ “Giáo-sư-Tiến-sỹ-tổ-chức-đảng” Nguyễn Phú Trọng, chủ tịt quốc hội Việt cộng.

Những thứ bằng “Tiến sỹ, Thạc sỹ Việt cộng thiên hạ tá hỏa tam tinh” trên thế giới xưa nay chưa nơi nào có (trừ mấy xứ cộng sản.)

Xin tạm đóng dấu ngoặc ở đây để quay lại chuyện tên “Thằng cò đất bưng bô” Nguyễn Hữu Liêm. (Và sẽ quay lại khi cần thiết về các loại bằng cấp Việt cộng.)

Nghề luật ở Mỹ là một nghề dễ hái ra tiền triệu nếu có tài. Muốn hái ra tiền thì không thể nào “nằm trong nhà chờ sung rụng” mà phải “đầu tắt mặt tối”. Không thể “búng ngón tay” thì đô la bay tới.

Một điều mới nghe qua có vẻ tréo cẳng ngổng là những “anh” luật sư nào càng “hái tiền như nước” lại càng “vô danh tiểu tốt với đại chúng”. Trái lại, những anh luật sư nào càng nhiều người “vua biết mặt, thiên hạ biết tên”, tên tuổi càng vang xa bao nhiêu thì lại càng không mấy thành công trong nghề nghiệp bấy nhiêu.

Này nhé, một thí dụ nhỏ, các luật sư đại diện cho công ty Union Carbide thắng kiện công ty dầu hỏa Penzoil 11 tỷ Mỹ Kim (mười một ngàn triệu đô la) đã “bợ nhẹ” 3.7 tỉ (ba ngàn bảy trăm triệu đô la) tiền huê hồng (33%). Đố ai biết tên những “anh” luật sư này, trở thành tỉ phú chỉ trong một vụ kiện ? (Chỉ người trong nghề mới biết thôi ạ.)

Thí dụ nhỏ thứ hai, mấy “cha” luật sư đại diện cho Trịnh Vĩnh Bình, (thương gia Hòa Lan gốc Việt, Vua chả giò, về đầu tư tại Việt Nam, khi công việc đầu tư phát triển và có lời, bị Việt cộng cướp sạch và bắt bỏ tù,) thắng Việt cộng trong cuộc điều đình với hơn 100 triệu đô la tiền bồi thường thiệt hại cho Trịnh Vĩnh Bình, mấy “cha” luật sư của họ Trịnh “bợ nhẹ” tiền huê hồng 33%, tương đương hơn 33 triệu đô la. Có ai biết tên mấy “cha” luật sư nầy, trở thành “multi-millionaires” cũng chỉ trong một vụ kiện “nhỏ” thôi, có ai biết tên tuổi họ không làm ơn chỉ giùm ?

Hiện nay, có nhiều luật sư Việt Nam, làm việc cho các đại công ty Hoa kỳ, với lương năm vài triệu đô la, có ai biết tên tuổi họ không xin vui lòng mách giúp ? Giáo sư-Luật sư Dương Như Nguyện đã từng làm đại diện thương mại cho công ty Hoa Kỳ lương năm hơn nửa triệu đô la, chưa kể tiền, quyền lợi bổng lộc, và các thứ phụ phí khác.

Những “tay” luật sư kiếm lợi tức khai thuế hàng năm khoảng 150 đến 200 ngàn đô la một năm, sau khi trừ chi phí, thường chỉ được dân chúng địa phương, nơi họ hành nghề, biết đến tên tuổi chỉ nhờ vào “tự quảng cáo” trên các phương tiện truyền thông địa phương thôi đấy nhé.

Còn các luật sư “danh tiếng như cồn” cở Luật sư Nguyễn Hữu Liêm, không mấy thành công trong nghề. Tại sao lạ vậy ? Có gì khó đâu, công việc không có nhiều, dư thì giờ viết bài “chúng chưởi”. Càng dư thì giờ càng viết bậy nhiều, Viết bậy càng nhiều, “chúng” càng chưởi, “Chúng” càng chưởi thì “anh ta” càng nổi tiếng ngang xương, “giàu” tiếng chưởi nhưng … “tiên khồng”. Tuy nhiên, chỉ nổi tiếng với “một tỉ lệ nào đó” trong đám quần chúng gốc Việt, những người quan tâm thời sự nước nhà, hay theo dõi thời cuộc, còn nói và đọc tiếng Việt sành sỏi.

Còn nếu hỏi một anh hay một chị “da vàng mũi tẹt” tối mắt tối mũi làm “ô vơ tai” (overtime) thời kinh tế cực thịnh, hay than vãn mất nhà mất cửa trong thời buổi kinh tế khó khăn, hay một anh thợ máy, chủ một ga ra sửa xe hơi, tối ngày “chơi đùa” với xăng nhớt, máy móc, thế hệ thứ hai, thứ ba gốc Việt” nói tiếng bản xứ lưu loát hơn tiếng mẹ, hay đám hàng xóm “không nói được tiếng Việt” mà nhè hỏi “rằng thì là mà … anh chị có biết Nguyễn Hữu Liêm là gì không, thì xin lỗi, sẽ nghe ngay câu trả lời “Nguyễn Hữu Liêm là cái đinh gì vậy cà ?” hay “What you mean ? What’s Liem ?” “I never heard about it. What’s that ?” Mà “đám quần chúng” nầy lại là đa số, thế mới kẹt. Thiệt nản !

Sau thời gian không thành công trong nghề luật, Nguyễn Hữu Liêm, dư thì giờ đi học Triết, và 11 năm sau ngày đậu luật, anh ta lấy bằng cao học Triết năm 1998 (xin nhắc lại là Cao học chớ không phải Thạc sĩ đâu đấy nhá !)

Không thành công trong nghề chính (luật), Liêm sống nhờ vào “nghề tay trái”, dạy triết tại đại học cộng đồng San Jose, để được gọi là thầy. Có tiếng mà không có miếng, lương một năm 4, 5, 6 chục ngàn là khá rồi. Dư thì giờ thì “viết bài cho chúng chưởi”. Nổi tiếng vì chúng chưởi thì có thể cộng tác với Việt cộng để “make money” thêm lợi tức cho gia đình, nhờ nghề “cò đất” ăn hoa hồng. Hai bên cộng tác với nhau, lợi dụng nhau, để bịp những người nhẹ dạ “có tiền mà ngu”.

Không thành công trong nghề luật sư tại Hoa kỳ, kiếm ăn trong nghề dạy triết tại đại học cộng đồng 2 năm không đủ sống, Nguyễn Hữu Liêm quay qua cộng tác với Việt cộng trong nghề cò đất, lừa bịp khách hàng đầu tư trong những dự án ma của Việt cộng.

Việt cộng ra sức cướp đất của dân hàng ngàn mẫu (hectare: mẫu tây: 10,000 m2 = 2.47 acres, mẫu Mỹ: 4,047 m2) ở khắp nơi, lập dự án đầu tư phát triển ma, Nguyễn Hữu Liêm cấu kết với Việt cộng, làm đại diện cố vấn, lập công ty địa ốc đầu tư phát triển ở Mỹ, đi tìm con mồi (những anh có tiền nhưng quá tham lam tối mắt đâm ra ngu ngốc, bất kể Mỹ Việt) mà dụ khị đầu tư (1). Khi nào con mồi sụp bẫy vô lưới nhện bịp bợm của cộng sản, ngu dại đầu tư sẽ mất tiền (mất nhiều ít tùy nhà đầu tư “ngu nhiều hay ngu ít”, tài năng bịp bợm của Nguyễn Hữu Liêm cao hay thấp, kế hoạch phát triển ma của Việt cộng tinh vi nhiều ít.) Một phần tiền nhà đầu tư bị mất vào tay Việt cộng, chính là tiền huê hồng của tay bịp “cò đất” Nguyễn Hữu Liêm. Ai ngu mất tiền ráng chịu, có mà kiện củ khoai. Đồng tiền đã làm y tối mắt.

Bởi thế, như trên đã nói “Nguyễn Hữu Liêm và những tên gian hùng khác, cam phận làm tay sai cộng sản là có tính toán. Chứ bọn y chẳng phải ngây thơ gì đâu.” Bằng cớ là, Nguyễn Hữu Liêm xúi bẩy người khác, đầu tư tiền bạc và chất xám, về mua nhà sinh sống tại Việt Nam, chứ bố bảo, y dám thu vén tài sản tại Mỹ để về đầu tư sinh sống tại Việt Nam chăng ? Đời nào ! Y chỉ đi đi về về do công việc làm ăn (bịp bợm): giao con mồi cho lò sát sinh Việt cộng làm thịt, rồi “bợ nhẹ” tí tiền cò.

Hai bên biết tẩy nhau quá. Bộ mặt gian trá của Việt cộng bị “bóc mẽ” từ lâu, hết “ăn tiền”, tìm “diễn viên bịp bợm mới”, Nguyễn Hữu Liêm là một trong số chuyên viên bịp mới mẻ, mang mác “Việt kiều” (do Việt cộng vinh danh.) Việt cộng lợi dụng y lừa gạt người khác và thí cho y chút tiền cò. Y lợi dụng Việt cộng để kiếm thêm tiền nuôi vợ đợ con, chớ dại gì về Việt Nam cho Việt cộng lột sạch bách như Trần Trường, xất bất xang bang tù một thời gian còn bị lột cú chót 85 ngàn đô như Nguyễn Đình Hoan, mất sạch tiền của còn bị tù tội “mút chỉ cà tha, mút mùa Lệ Thủy” như Nguyễn Gia Thiều, Hoàng Ngọc Tiến, Nguyễn An Trung, Nguyễn Trung Trực.

Trong số nạn nhân nầy chỉ có mình Trịnh Vĩnh Bình là may mắn, nhờ đại sứ quán Hòa Lan tích cực can thiệp, và nhờ anh ta còn tiền để “rửa hận” bị Việt cộng lừa gạt sự ngây thơ của anh ta. Số còn lại, cùng với bọn “xướng ca vô loài hải ngoại bị Việt cộng cướp nhà” thì than ôi. Không “đành nuốt hận vào lòng, im thin thít như thịt nấu đông” thì cũng “ngậm một mối căm hờn trong ngục tối” (Hoàng Ngọc Tiến, Nguyễn Gia Thiều.) Dù có tài thánh thì đố Nguyễn Hữu Liêm có thể dụ khị Trịnh Vịnh Vĩnh Bình, Nguyễn Đình Hoan “về đâu tư xây dựng quê hương (Việt cộng)” thêm lần nữa ?!

Ai cho rằng Nguyễn Hữu Liêm ngây thơ, “ăn cơm quốc gia thờ ma Việt cộng” là chưa thấy hết bản chất lưu manh của Nguyễn Hữu Liêm, đồng dạng bản chất lưu manh tráo trở của bè lũ Việt gian cộng sản.

Ai gán cho y cái áo “triết gia còi hụ” là chưa hiểu mấy về y, còn “tôn xưng” y, hoặc mĩa mai, phê phán y còn quá “nhẹ tay” và nhất là đã làm nhục, làm bẫn, làm vẫn đục cái ý nghĩa cao qúy của danh xưng “triết gia” dù là một thứ “triết gia còi hụ”.

Nguyễn Hữu Liêm chỉ xứng đáng với nghề nghiệp bịp bợm và bản chất gian trá “sống chết mặc bây, tiền thầy bỏ túi, đồng lõa với tội ác cộng sản” của y với danh xưng “Thằng Cò đất bưng bô” Nguyễn Hữu Liêm. Cũng có thể gọi y là “Thương nữ” Nguyễn Hữu Liêm, “mẹ mìn dụ con nít” Nguyễn Hữu Liêm hay “ma cô đưa người cửa trước rước người cửa sau” Nguyễn Hữu Liêm (y cũng chưa lên được “đẳng cấp tú bà” đâu ạ.)

__________


(1) Nguyễn Hữu Liêm đang cấu kết chặt chẽ với bè lũ thổ phỉ Mafia Việt gian cộng sản: Việt cộng cướp đất của dân, Nguyễn Hữu Liêm lập công ty địa ốc phát triển và đầu tư, dụ con mồi ngu ngốc để cho Việt cộng trấn lột và y lấy tiền cò. Những thông tin dưới đấy chứng minh điều đó. Ai cho rằng Nguyễn Hữu Liêm ngây thơ, khờ dại tin nghe Việt cộng, xin hãy xem lại quan điểm.

Nguyễn Hữu Liêm là luật sư của hãng skybridgecommercial.com – của bọn cướp Việt cộng tại Việt Nam, còn công ty Skybridge Intercontinental Development Corporation, do Nguyễn Hữu Liêm thành lập và làm chủ tại Hoa Kỳ, một cánh tay nối dài của bọn cướp ngày Việt gian cộng sản, (the real estate & business development arm of Skybridge Commercial in Vietnam)
Projects for Sale or Calling for Investment Development Projects Calling for Capital Investment
1. 100 hectares (240 acres) beach front property with 1 km beachBack Beach, Vung Tau
Located in the heart of soon-to-be developed up-scale vacation homes and resorts in the city of Vung Tau, a coastal city about 2 hours drive (south) of Ho Chi Minh City (Saigon).This beautiful flat piece of land can be developed to include a few 4-5 star hotels, high-rise office buildings, several thousand vacation condo units in high rise buildings, hundreds of luxury villas, 20,000 square meters of shopping center, family entertainment center, golf course, a marina etc…This development project will turn Vung Tau into one of the best places to visit among all coastal cities in Vietnam.
Development cost is estimated at $US 500 million.
For more information please contact:
Michael Nguyen (tức Nguyễn Hữu Liêm)
michael@skybridgecommercial.com
or call 408.885.8888 x101
2. 450 hectares (1,1 00 acres) land, Ho Chi Minh City
This site is a part of a 6,000 hectares land which will turn the whole area to become a breathtaking community in Ho Chi Minh City. This flat piece of land is located within 30-minutes drive from the heart of Saigon. The 450 hectares land can hold thousands of luxury homes and condos plus approximately 50,000m2 commercial buildings.
Development cost is estimated at around $US 250 million to $US 500 million. Profit is extremely high. Looking for developers, investors or partners.
For more information please contact:
Michael Nguyen
or call 408.885.8888 x101
3. 240 hectares (590 acres) beach front property, Cam Ranh Bay
This 240 hectares land with white-sand beach located at the most beautiful bay in Vietnam can be developed as the most romantic resorts in the world. Ideally to build a beautiful 36-hole golf course and luxury villas, condos, and 4-5 stars hotels.Looking for developers, investors or partners.
For more information please contact:
Michael Nguyen
or call 408.885.8888 x101
4. 296.7 hectares (732 acres) land next to Ho Chi Minh City
This land is a part of 2,300 hectares (5,681 acres) development project. This site was approved for building industrial buildings. Master plan has been completed. Growing area. Good location. Huge potential.Looking for developers, investors or partners.
For more information please contact:
Michael Nguyen
or call 408.885.8888 x101
5. 68 hecrtares (168 acres) flat land next to Ho Chi Minh City
This land is a part of 2,300 hectares (5,681 acres) development project. This site was approved for building villas, single homes, and apartment complexes. Master plan completed.Looking for developers, investors or partners.
For more information please contact:
Michael Nguyen
or call 408.885.8888 x101
6. 163 hectares (402 acres) land with a hot spring and beautiful beach Phan Thiet
Approved for a 36-hole golf course, a 5-star hotel, a hot spring spa, thousands of luxury villas and condos, and a marina for water activities. This can become another “best resort and golf course” in Vietnam.Need $US 160 million to develop. Looking for developers, investors or partners.
For more information please contact:
Michael Nguyen
or call 408.885.8888 x101

__________


Ý kiến của các cụ còn nhiều và còn nặng nề hơn nữa, nhưng em chỉ ghi nhận tóm tắt được có chừng đó. Thôi thì “chương sách lãng nhách Nguyễn Hữu Liêm” đến đây nên được lật qua là vừa. Chúng ta phải chú trọng chĩa mũi dùi tấn công vào bè lũ Việt gian cộng sản vô luân đang tiếp diễn tội ác với dân tộc, đất nước, mãi quốc cầu vinh với kẻ thù truyền kiếp hiện nay là Tàu phù Chệt đỏ.

*
Bây giờ xin đề cập đến vấn đề thứ hai: công cuộc tranh đấu trường kỳ chống đảng cướp Việt gian cộng sản của người Việt trong nước và cộng đồng người GỐC VIỆT trên toàn thế giới.

Thật ra, đề tài nầy rất rộng lớn, cần nhiều ý kiến, nhiều bàn tay đóng góp, nếu không là sự đóng góp của toàn dân. Ở đây em chỉ xin chia xẻ một vài cảm nghĩ nhân đọc bài biết “TÀI LIỆU MẬT CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN: Báo cáo trong cuộc họp mặt kiều vận” Không rõ tác giả thực của bài viết là ai, chỉ thấy ông Nguyễn Tâm Bảo đưa ra, nên cứ coi như ông ta là tác giả. Mới đây, em nhận được bài viết nầy trong email của mình.


Bài viết thực ra đã cũ, đã được đăng trên DCVOnline.net ngày 12/07/2008 trong mục Phiếm luận. Tuy nhiên tính chất thời sự của bài viết vẫn còn “nóng hôi hổi” và đối chiếu với thực tế, bài viết diễn tả rất chính xác chính sách gian manh của Việt gian cộng sản đối với nhân dân kể từ thời Hồ quốc tặc khai sinh ra cái đảng cướp cộng sản nầy và ngày nay vẫn đang thi hành cùng một chính sách gian manh y như vậy. Vì thế, nó rất có thể là “một tài liệu MẬT THỰC SỰ (nhưng bị “rò rĩ”,) của Việt cộng làm Kim chỉ Nam Chính sách” hướng dẫn bọn thổ phỉ Việt cộng các cấp cũng y như cái-gọi-là “Nghị Quyết 36” do Phan Diễn, (thành viên BCT 2004,) ký ngày 26/03/2004, vẫn áp dụng từ đó cho đến nay.

Ở đời thật giả khó phân. Tùy theo cảm nhận của từng người đọc mà bài viết (hay “tài liệu”) dưới đây (số thứ tự 14,) có thể giả, có thể thật: Bản chất gian trá, lươn lẹo, tàn bạo, độc ác của các chế độ cộng sản xưa nay là thế. Với quan điểm riêng, em thấy cái tính chất RẤT THẬT trong bài viết như là một tài liệu mật bị “rò rĩ “ ra bên ngoài (nhờ tiến bộ của internet khó phát hiện ai đã “rò rĩ” tài liệu nầy.)

“Biết mình, biết địch” mới hy vọng chiến thắng trong cuộc tranh đấu trường kỳ giữa Chính Nghĩa và Tà Ngụy. Chúng ta chống bè lũ vô luân tàn ác cộng sản phải bằng KIẾN THỨC, LÝ TRÍ và Ý CHÍ chứ không thể chống chúng bằng sự MÙ MỜ, CẢM TÍNH và ĐỊNH KIẾN.

- Bằng sự MÙ MỜ, biết giặc cộng tàn ác trên hành động, trên thực tế, nhưng không biết chúng dự tính, suy nghĩ, chuẩn bị và hành động ra sao, khiến chúng ta LUÔN LUÔN BỊ ĐỘNG, chỉ khi địch ra chiêu, chúng ta mới lúng túng tìm cách chống đỡ. Không hiểu biết về địch tình, ta đã để cho giặc cộng LỰA CHỌN địa điểm, lãnh vực và CHỦ ĐỘNG CHIẾN TRƯỜNG và THỜI GIAN ra chiêu. Thực tế cho ta thấy điều đó.

- Bằng CẢM TÍNH, chúng ta sẽ thiếu sáng suốt để lãnh hội và phân tích vấn đề. Chống đánh lại địch như người mù chống đỡ, đánh đấm vào khoảng không. Chưa kể rất nhiều khi “phe ta đánh phe mình, bỏ bom hay bắn lầm”. Vô tình gây hiềm khích, chia rẽ trong anh em, bạn hữu, đồng đội, đồng hương cùng chiến tuyến, và do đó, tự chúng ta làm suy yếu lực lượng chống cộng. Thực tế cho ta thấy điều đó. Có rất nhiều thí dụ nhan nhãn về việc nầy (và phải chăng ta vô tình mắc mưu Việt cộng như ý đồ của Nghị quyết 36, và lời lẽ phân tích, trình bầy, diễn tả các sự kiện của bài viết ?)

Chúng ta không có lãnh thổ, không có luật pháp, không có chính quyền, nên không có một sợi dây pháp lý ràng buộc, chỉ có yếu tố dân tộc: cộng đồng GỐC VIỆT hải ngoại và toàn dân trong nước, công khai hay ngấm ngầm, trực tiếp hay gián tiếp, ủng hộ, tiếp tay nhau: nói khác, chúng ta, trong và ngoài nước chỉ có một tấm lòng thương nước, thương dân, và trông chờ (đôi khi mong manh) vào sự cảm thông mà yểm trợ cho nhau. Chỉ vì cảm tính, một khi lầm lỡ đã kích nhau, thật khó lòng hàn gắn, và lực lượng, vốn thiếu nhiều yếu tố cần thiết, càng thêm suy yếu. Một đôi khi chúng ta đẩy bạn bè, chiến hữu hay đồng minh về phía địch, hay ít nhất cũng khiến họ trung lập hay thờ ơ. Gây trở ngại cho công cuộc đâu tranh vì cảm tính là một điều đáng tiêc.

- Bằng ĐỊNH KIẾN lỗi thời, chúng ta sẽ không “nhìn thấy” kẻ thù tàn ác luôn luôn thiên biến vạn hóa như màu da con tắc kè, và chúng ta sẽ không phân định được ranh giới “TA-ĐỊCH, BẠN-THÙ” khiến cuộc tranh đấu chống Cộng sản bị lẫn lộn, kéo dài một cách vô ích và phí phạm rất nhiều công sức và tài lực như trong hơn 34 năm qua mà vẫn chưa đem lại kết quả mong muốn. Thực tế cho ta thấy điều đó. VÌ vậy cần gạt bỏ định kiến, cần quan sát, tìm hiểu, phân tích tất cả mọi động thái biến đổi của kẻ thù, một cách sáng suốt.

Tri kỷ tri bỉ bách chiến bách THẮNG
Tri kỷ BẤT tri bỉ bách chiến bách BẠI
BẤT tri kỷ tri bỉ bách chiến bách BẠI
BẤT tri kỷ BẤT tri bỉ bách chiến bách BẠI

Trong bốn điều nói trên, muốn thắng địch, chỉ có một điều duy nhất phải theo, và theo một cách triệt để. Tự tìm hiểu ưu khuyết điểm của ta, ưu khuyết điểm của địch, từ đó có sách lược đối phó thích hợp. Địch (cộng sản) đã và đang làm như vậy với ta. Còn chúng ta ?

Do đó, chúng ta phải tìm hiểu “địch” (Việt cộng & Trung cộng,) để biết ý đồ và phương thức thống trị của chúng, chúng ta cũng nhìn lại chính mình để xem rằng “ta” (cộng đồng người GỐC VIỆT hải ngoại và toàn thể người dân bị cộng sản thống trị trong nước,) có những ưu, khuyết điểm nào, thành công và thất bại nào, phương thức tranh đấu nào cần bổ khuyết, cần thay đổi trong công cuộc tranh đấu trường kỳ chống lại chế độ bạo ác cộng sản. Chúng ta đã có kiến thức, kinh nghiệm, thành công và thất bại nào của các phương thức tranh đấu trong hơn 34 năm qua, tại sao thành công, tại sao thất bại ? Và chúng ta rút tỉa ra được những bài học gì từ những thành công và thất bại đó ?

Cộng sản sẽ biến mất trên quê hương chúng ta, mau hay chậm, một phần tự bản chất của chế độ phi nhân đó, nhưng mặt khác, cũng một phần tùy thuộc vào sự tranh đấu khôn ngoan của chúng ta.

Nếu chúng ta luôn luôn biết chịu khó học hỏi, kết hợp hài hòa tránh mọi sơ suất không đáng có, và ứng dụng một cách linh động những kết quả thu lượm được từ những bài học “thành công, thất bại của cuộc tranh đấu trường kỳ chống cộng sản” hoặc nếu chúng ta vẫn cứ ù lì trong phương thức tranh đấu cũ kỷ lỗi thời, thì kết quả sẽ khác nhau một trời một vực.

Đối với lịch sử của một dân tộc, một đất nước, thì thời gian 34 năm chưa phải là dài, nhưng với một đời người, thời gian đó quả là không ngắn. Chúng ta luôn tranh đấu, tin tưởng và chờ đợi trong hy vọng. Nhưng, liệu tia sáng đã được nhìn thấy từ cuối đường hầm ?
Câu trả lời phải đến từ mỗi chúng ta.

Trước khi kết thúc bài viết, em muốn lưu ý anh chị về một vài “sự kiện nhỏ”: Một trong vô số thành tích “phi thường” về tội ác của chế độ thổ phỉ Việt gian cộng sản: hiện có trên 20,000 (HAI MƯƠI NGÀN) trẻ em (trai gái) Việt Nam tuổi vị thành niên: từ 7 (bảy) tuổi đến 17 tuổi đang làm nô lệ tình dục tại Campuchia. Trong một BTCN kỳ trước, em đã gởi đến anh chị tin tức một tội ác Cộng sản khác không kém phần “vĩ đại” là “xuất khẩu lao nô”: mỗi lao nô phải trả cho bọn buôn người Việt gian cộng sản một số tiền từ 16,000 đến 32,000 đô la để được “xuất khẩu” theo một đường dây buôn lậu nguy hiểm chết người, và biến họ thành “người rơm” bơ vơ trong các cánh rừng tại Pháp và họ sẽ là những tội phạm tương lai tại các nước Tây Phương (Anh, Canada) nếu họ còn sống sót và đến nơi thành công. Tình cảnh hiện tại của các “người rơm” nầy là tình cảnh bơ vơ, vô vọng, chưa thấy ánh sáng cuối đường hầm. Ngay cả mạng sống của họ cũng chẳng biết ra sao.

Đất nước nguy nan từng ngày từng giờ bên bờ vực thẳm bởi bè lũ phi nhân bạo tàn Việt gian cộng sản, dân tộc đang chịu nhiều bất hạnh của chúng ta thật lắm tội tình. “Hãy tự giúp ta trước khi trời, người giúp ta !”
Anh chị, nhất là anh chị trong nước có thấy đã đến lúc kết hợp với toàn dân, tầng tầng lớp lớp dân oan, cùng bắt tay đứng thẳng lưng lên hay mãi mãi cong lưng cúi đầu cam chịu phận tôi đòi ?


Thân mến chào anh chị.

NGUYỄN THÙY DUNG
http://www.vietnamngaymai.blogspot.com


*************************



PHẨN THÔNG TIN

**************

Chủ đề Bản Tin Cập Nhật 2 (12/09) hôm nay:


1- Ngòi Dẫn Của Xã Hội Bất Tuân Phục
Đinh Tấn Lực

2- Tăng sinh Làng Mai trú ẩn ở chùa Phước Huệ tiếp tục bị đàn áp
Bạch Liên

3- LỄ TRAO GIẢI NHÂN-QUYỀN CỦA MẠNG LƯỚI NQVN, LẦN ĐẦU TIÊN TỔ-CHỨC Ở HOA-THỊNH-ĐỐN, THÀNH CÔNG VƯỢT BỰC
Tâm Việt

4- Chuyến đi Mỹ lãnh giải Nhân quyền cho Mẹ
Đỗ Thủy Tiên, viết riêng gửi RFA 2009-12-15

5- “Thằng cò đất bưng bô” nổi tiếng
Phạm Đằng Đông

6- Dư âm của những tiếng vỗ tay
Tưởng Năng Tiến

7- Quốc Tế: VN Cơ Nguy Sắp Vỡ Nợ Quốc Gia; CSVN Bác Bỏ Bản Phân Tích của Nomura...
Vietbao 10 Dec 2009

8- Sau hội nghị chuột ra khỏi hang đi phá hoại
Lê Hải Lăng
9- Đổi tiền, đỉnh cao trong nghệ thuật ăn cướp của các chế độ cộng sản
Ngô Văn

10- Không "BIẾT CÁCH NÓI" hay là không “BIẾT ĐÁNH GIÀY BẰNG LƯỠI” ?
Lê Diễn Đức

11- LỜI BIỆN HỘ CHO NGUYỄN HỮU LIÊM
Phạm Toàn

12- “Kinh hoàng" Thức Ăn ở Việt Nam: HÀNH PHI
Hoài Nam


13- “Kinh hoàng” Thức ăn ở Việt Nam: Rau cải trồng theo kiểu XHCN
Saigonecho

14- TÀI LIỆU MẬT CỦA ĐẢNG CỘNG SẢN: Báo cáo trong cuộc họp mặt kiều vận
Nguyễn Tâm Bảo
(Lưu trữ theo chế độ tài liệu tuyệt mật)

15- Bị bắt vì mua dâm trẻ em tại Cambodia: Khi du lịch thành “bóc lịch”
Mộc Lan - Tổng hợp



***************************

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét